Song Ngư từ trong cơn mê man tỉnh dậy. Cảm giác đầu đau như muốn xé cô ra. Cô nhíu mày rồi chống tay ngồi dậy, đỡ lấy cái trán rồi nhìn xung quanh.
"Phòng y tế?"
Mùi thuốc sát trùng đặc trưng xộc vào mũi khiến Song Ngư cảm thấy hơi choáng váng. Trần đời cô ghét nhất là đi bệnh viện đó.
"Tỉnh rồi sao?" Bỗng dưng, một giọng nói lạnh lùng phát ra từ phía bên cạnh khiến cô giật bắn mình.
Quay người lại thì phát hiện tên học bá Lâm Tử Hạo đang ngồi ngay bên cạnh đọc sách. Song Ngư hết hồn, nhìn chằm chằm anh hồi lâu rồi lên tiếng," Cậu...cậu ngồi đây từ khi nào vậy?"
Lâm Tử Hạo không trả lời câu hỏi của cô, trực tiếp đưa tới một viên thuốc màu trắng và một cốc nước,"Lần sau nhớ ăn uống đầy đủ, đừng có nhịn đói."
Song Ngư từ nhỏ sức khỏe đã không tốt cho lắm, tuy không phải đi bệnh viện thường xuyên nhưng cứ mỗi lần vận động quá sức hay nhịn đói lâu một chút là sẽ dẫn đến tình trạng suy kiệt. Ban nãy khi cô ngã vào lòng anh, Lâm Tử Hạo đã rất lo lắng cho cô. Cô ngốc này thế mà từ lúc đó đến bây giờ không chịu ăn một cái gì. Đã yếu lại còn thích ra vẻ anh hùng.
"Tôi không thích uống thuốc." Song Ngư vội vàng chùm chăn kín người, để lộ ra đôi mắt to tròn như con nai con nhìn anh.
Lâm Tử Hạo cũng không tức giận, anh cầm chăn kéo ra rồi ngồi xuống mép giường, nhẹ giọng dụ dỗ,"Ngoan, uống hết thuốc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau-bach-sa/3151869/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.