Ngay cả Đạm Đài Lăng cũng lộ ra một tia kinh hãi, Diệp Thần cầm trong tay, rõ ràng là một khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn cỡ nắm tay!
Tinh Thần Hạch Tâm lớn như trứng bồ câu, đã là trân quý vô cùng rồi, huống chi một khối lớn cỡ nắm tay!
- Lấy được đồ vật chúng ta đi ra ngoài lại phân, còn phải tiếp tục đi đến bên trong a? Ta cảm giác được trong cung điện dưới mặt đất này là một không gian khổng lồ!
Diệp Thần đem Tinh Thần Hạch Tâm thu vào trong không gian bao tay, thứ này quá chói mắt rồi, nhất định phải đảm bảo tốt. Hắn cảm giác được ở chỗ sâu trong cung điện dưới mặt đất có một cỗ không gian chấn động, cùng trong Hạ Địa Quỳnh Lâu cảm nhận được có chút tương tự, không biết là vị đại năng nào ở dưới cung điện dưới mặt đất mở một chỗ không gian khác.
- Cự Diễm Thiên Vương, Minh Phong Thiên Vương còn có Hải yêu các tộc khác sắp đuổi lên rồi, chúng ta đi trước!
Đạm Đài Lăng cảm giác được phía sau có mấy cỗ khí tức cường đại đang nhanh chóng tới gần, mang theo Diệp Thần hướng chỗ sâu trong cung điện dưới mặt đất lướt gấp tới.
Một hồi không gian chấn động chậm rãi dật tản ra.
Phía sau Tư Không Kính Minh thu được tin tức của Đạm Đài Lăng, nhanh chóng thu nạp vài món Nhân phẩm Linh Bảo còn lại, cũng tranh thủ thời gian đi theo lên, thả người tiến nhập trong không gian kia.
Cự Diễm Thiên Vương đang cực tốc chạy đến, hai con ngươi màu đỏ như máu có chút híp mắt, hắn hiển nhiên đã nhận ra một tia không gian chấn động kia.
- Trong cung điện dưới mặt đất này rõ ràng còn có một chỗ không gian khác!
Cự Diễm Thiên Vương mũi thở hơi nhấc lên, hít hà, cảm giác được trong không khí lưu lại Tinh Thần Chi Lực, cái Tinh Thần Hạch Tâm kia nhất định là bị Đạm Đài Lăng cầm đi, tuy hắn đối với thực lực của Đạm Đài Lăng cũng có vài phần kiêng kị, nhưng Tinh Thần Hạch Tâm đang mang trọng đại, mặc dù đuổi tới một chỗ không gian khác, hắn cũng phải đem Tinh Thần Hạch Tâm đoạt lại!
Cự Diễm Thiên Vương lập tức dùng hồn niệm hạ chỉ lệnh cho Cự Tốt ở bên ngoài cung điện dưới mặt đất, trầm giọng nói:
- Bảo mấy vị Thiên Vương khác trong tộc, phong bế giao lộ, tuyệt đối không thể để cho Đạm Đài Lăng chạy đi!
- Vâng, Thiên Vương!
Trong đôi mắt Cự Tốt hiện lên một tia hưng phấn ngoan lệ, quay đầu nhìn về vùng biển xa xa lao đi.
Ở bên trong Cung điện dưới mặt đất, Hạ Vũ Hải yêu nhất tộc Minh Phong Thiên Vương cũng theo sát mà đến, hắn nhìn quét bốn phía, cùng Cự Diễm Thiên Vương nhìn nhau, mang theo vẻ cảnh giác, thả người hướng phía trước lao đi.
- Minh Phong, hai người chúng ta cùng một chỗ hợp tác, từ trong tay Đạm Đài Lăng đoạt được Tinh Thần Hạch Tâm. Đến lúc đó một người một nửa, ý của ngươi như nào?
Cự Diễm Thiên Vương có chút híp mắt, mở miệng nói, lộ ra một ngụm răng nhọn sắc bén, tuy khóe miệng đang cười, nhưng lại thấy thế nào cũng hung ác.
- Ta không cùng người Thị Huyết Hải yêu nhất tộc hợp tác, việc này không bàn nữa.
Thái độ của Minh Phong Thiên Vương cực kỳ kiên quyết cự tuyệt, không ngừng nghỉ chút nào chui vào trong không gian kia, thầm nghĩ trong lòng, Hạ Vũ Hải yêu nhất tộc ta mới khinh thường làm bạn với Thị Huyết Hải yêu các ngươi! Ta tình nguyện để Đạm Đài Lăng đạt được Tinh Thần Hạch Tâm, cũng không muốn tiện nghi Thị Huyết Hải yêu các ngươi!
Nghe được Minh Phong Thiên Vương trả lời, Cự Diễm Thiên Vương hừ lạnh một tiếng. Trong đôi mắt màu đỏ như máu bắn ra hào quang khát máu, cũng tiến nhập trong không gian kia.
Kế tiếp, lại không ngừng có Hải yêu các tộc cường giả tiến nhập trong không gian này.
Diệp Thần cùng Đạm Đài Lăng tiến vào không gian, liền cảm thấy trước mắt một hắc. Không biết qua bao lâu, thời điểm lại mở to mắt, phát hiện bọn hắn đã thân ở bên trong một vùng biển cực lớn rồi, sau lưng là một lối ra không gian hình tròn. Đi phía trước nhìn lại, trong hải vực mênh mông bao la, ánh sáng lờ mờ, liếc trông không đến cuối cùng, đáy biển che kín cát đá, khắp nơi đều là thi cốt, nhìn kỹ, tất cả đều là thi thể các loại Hải yêu, quái vật biển, liếc trông không đến đầu, đây quả thực là một bãi tha ma cực lớn!
Một cổ uy áp nhàn nhạt từ trong thi cốt những Hải yêu, quái vật biển kia lan tràn ra, như là Thiên Uy cường đại, Diệp Thần ý đồ dùng thần hồn điều tra hết thảy tại đây, nhưng mà hắn phát hiện, thần hồn của hắn căn bản không cách nào kéo dài ra bên ngoài, thân thể cũng giống như nặng mấy vạn cân, du động cực kỳ chậm chạp.
Gần kề chỉ là trên thi cốt phát ra uy áp liền mạnh mẽ như vậy, những Hải yêu, quái vật biển này khi còn sống nên cường đại cỡ nào?
- Nơi này là… bãi tha ma Hải tộc Viễn Cổ?
Đạm Đài Lăng lông mày nhẹ chau lại, lộ ra một tia kinh hãi, nhẹ giọng lẩm bẩm.
Một đường bơi đi, tốc độ của Đạm Đài Lăng cũng chậm rất nhiều, nhưng nàng dù sao cũng là Linh Vọng cảnh cường giả, vẫn có thể triệt tiêu một bộ phận uy áp, Đạm Đài Lăng hướng phía dưới quan sát, tại đây mỗi một bộ hài cốt đều là Viễn Cổ Cự Thú nổi danh trong Hải yêu, quái vật biển, có bộ phận là thời kỳ Thượng Cổ, tuyệt đại bộ phận đều là thời kì Thái Cổ, những Hải yêu quái vật biển này hiện tại rất nhiều cũng đã diệt tuyệt, chỉ ghi lại bên trong sử sách.
- Bãi tha ma Viễn Cổ?
Diệp Thần đối với lịch sử Hải yêu các tộc cũng không thập phần hiểu rõ, hắn thực sự muốn lý giải cái thế giới này, lại phát hiện, lịch sử cái thế giới này như là bị người xóa đi, sự tình vạn năm trước liền có rất ít người biết, chỉ ở trong những thế lực có truyền thừa cổ xưa kia mới có thể tìm được một ít ghi lại.
- Truyền thuyết nói, những Hải yêu thời kì Thái Cổ kia, ở thời điểm tuổi thọ sắp đến điểm cuối, đều tiến vào một địa phương gọi là 'Viễn Cổ bãi tha ma', lẳng lặng chờ đợi tử vong. Những Hải yêu có tư cách vào Viễn Cổ bãi tha ma kia, đều thập phần cường đại, nghe nói ít nhất đều là Thần Huyền! Ở bên trong Hải tộc chúng ta, cường giả như vậy bị chúng ta xưng là Thâm Hải cự yêu.
Đạm Đài Lăng êm tai nói, đối với thịnh thế thời kì Thái Cổ có chút hướng tới, chỉ tiếc, hiện tại toàn bộ Hải tộc đều xuống dốc rồi.
Diệp Thần nghe được ngạc nhiên, nguyên lai nơi này là mộ địa của Hải yêu thời kì Thái Cổ, nhìn phía dưới do thi thể xếp thành từng tòa sườn núi, những thi cốt này đều đã chết đi mười vạn năm trở lên, đại bộ phận lại vẫn giữ được thập phần hoàn hảo, có thể thấy được thân thể những cường giả này chắc chắn. Chúng sau khi chết thi cốt liền cho người áp bách lớn như vậy, vậy lúc chúng nó còn sống đến tột cùng cường đến trình độ nào, thật là có chút vượt quá tưởng tượng rồi.
Diệp Thần ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa Tiểu Vưu ngược lại là nhẹ nhõm tự tại, đang dùng tốc độ cực nhanh sưu sưu sưu đi phía trước bơi lên, mắt to tò mò nhìn quanh bốn phía, bên trên thi cốt những Hải yêu này phát ra uy áp đối với nó mà nói hoàn toàn không có hiệu quả. - Đây là?
Ngay cả Đạm Đài Lăng cũng lộ ra một tia kinh hãi, Diệp Thần cầm trong tay, rõ ràng là một khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn cỡ nắm tay!
Tinh Thần Hạch Tâm lớn như trứng bồ câu, đã là trân quý vô cùng rồi, huống chi một khối lớn cỡ nắm tay!
- Lấy được đồ vật chúng ta đi ra ngoài lại phân, còn phải tiếp tục đi đến bên trong a? Ta cảm giác được trong cung điện dưới mặt đất này là một không gian khổng lồ!
Diệp Thần đem Tinh Thần Hạch Tâm thu vào trong không gian bao tay, thứ này quá chói mắt rồi, nhất định phải đảm bảo tốt. Hắn cảm giác được ở chỗ sâu trong cung điện dưới mặt đất có một cỗ không gian chấn động, cùng trong Hạ Địa Quỳnh Lâu cảm nhận được có chút tương tự, không biết là vị đại năng nào ở dưới cung điện dưới mặt đất mở một chỗ không gian khác.
- Cự Diễm Thiên Vương, Minh Phong Thiên Vương còn có Hải yêu các tộc khác sắp đuổi lên rồi, chúng ta đi trước!
Đạm Đài Lăng cảm giác được phía sau có mấy cỗ khí tức cường đại đang nhanh chóng tới gần, mang theo Diệp Thần hướng chỗ sâu trong cung điện dưới mặt đất lướt gấp tới.
Một hồi không gian chấn động chậm rãi dật tản ra.
Phía sau Tư Không Kính Minh thu được tin tức của Đạm Đài Lăng, nhanh chóng thu nạp vài món Nhân phẩm Linh Bảo còn lại, cũng tranh thủ thời gian đi theo lên, thả người tiến nhập trong không gian kia.
Cự Diễm Thiên Vương đang cực tốc chạy đến, hai con ngươi màu đỏ như máu có chút híp mắt, hắn hiển nhiên đã nhận ra một tia không gian chấn động kia.
- Trong cung điện dưới mặt đất này rõ ràng còn có một chỗ không gian khác!
Cự Diễm Thiên Vương mũi thở hơi nhấc lên, hít hà, cảm giác được trong không khí lưu lại Tinh Thần Chi Lực, cái Tinh Thần Hạch Tâm kia nhất định là bị Đạm Đài Lăng cầm đi, tuy hắn đối với thực lực của Đạm Đài Lăng cũng có vài phần kiêng kị, nhưng Tinh Thần Hạch Tâm đang mang trọng đại, mặc dù đuổi tới một chỗ không gian khác, hắn cũng phải đem Tinh Thần Hạch Tâm đoạt lại!
Cự Diễm Thiên Vương lập tức dùng hồn niệm hạ chỉ lệnh cho Cự Tốt ở bên ngoài cung điện dưới mặt đất, trầm giọng nói:
- Bảo mấy vị Thiên Vương khác trong tộc, phong bế giao lộ, tuyệt đối không thể để cho Đạm Đài Lăng chạy đi!
- Vâng, Thiên Vương!
Trong đôi mắt Cự Tốt hiện lên một tia hưng phấn ngoan lệ, quay đầu nhìn về vùng biển xa xa lao đi.
Ở bên trong Cung điện dưới mặt đất, Hạ Vũ Hải yêu nhất tộc Minh Phong Thiên Vương cũng theo sát mà đến, hắn nhìn quét bốn phía, cùng Cự Diễm Thiên Vương nhìn nhau, mang theo vẻ cảnh giác, thả người hướng phía trước lao đi.
- Minh Phong, hai người chúng ta cùng một chỗ hợp tác, từ trong tay Đạm Đài Lăng đoạt được Tinh Thần Hạch Tâm. Đến lúc đó một người một nửa, ý của ngươi như nào?
Cự Diễm Thiên Vương có chút híp mắt, mở miệng nói, lộ ra một ngụm răng nhọn sắc bén, tuy khóe miệng đang cười, nhưng lại thấy thế nào cũng hung ác.
- Ta không cùng người Thị Huyết Hải yêu nhất tộc hợp tác, việc này không bàn nữa.
Thái độ của Minh Phong Thiên Vương cực kỳ kiên quyết cự tuyệt, không ngừng nghỉ chút nào chui vào trong không gian kia, thầm nghĩ trong lòng, Hạ Vũ Hải yêu nhất tộc ta mới khinh thường làm bạn với Thị Huyết Hải yêu các ngươi! Ta tình nguyện để Đạm Đài Lăng đạt được Tinh Thần Hạch Tâm, cũng không muốn tiện nghi Thị Huyết Hải yêu các ngươi!
Nghe được Minh Phong Thiên Vương trả lời, Cự Diễm Thiên Vương hừ lạnh một tiếng. Trong đôi mắt màu đỏ như máu bắn ra hào quang khát máu, cũng tiến nhập trong không gian kia.
Kế tiếp, lại không ngừng có Hải yêu các tộc cường giả tiến nhập trong không gian này.
Diệp Thần cùng Đạm Đài Lăng tiến vào không gian, liền cảm thấy trước mắt một hắc. Không biết qua bao lâu, thời điểm lại mở to mắt, phát hiện bọn hắn đã thân ở bên trong một vùng biển cực lớn rồi, sau lưng là một lối ra không gian hình tròn. Đi phía trước nhìn lại, trong hải vực mênh mông bao la, ánh sáng lờ mờ, liếc trông không đến cuối cùng, đáy biển che kín cát đá, khắp nơi đều là thi cốt, nhìn kỹ, tất cả đều là thi thể các loại Hải yêu, quái vật biển, liếc trông không đến đầu, đây quả thực là một bãi tha ma cực lớn!
Một cổ uy áp nhàn nhạt từ trong thi cốt những Hải yêu, quái vật biển kia lan tràn ra, như là Thiên Uy cường đại, Diệp Thần ý đồ dùng thần hồn điều tra hết thảy tại đây, nhưng mà hắn phát hiện, thần hồn của hắn căn bản không cách nào kéo dài ra bên ngoài, thân thể cũng giống như nặng mấy vạn cân, du động cực kỳ chậm chạp.
Gần kề chỉ là trên thi cốt phát ra uy áp liền mạnh mẽ như vậy, những Hải yêu, quái vật biển này khi còn sống nên cường đại cỡ nào?
- Nơi này là… bãi tha ma Hải tộc Viễn Cổ?
Đạm Đài Lăng lông mày nhẹ chau lại, lộ ra một tia kinh hãi, nhẹ giọng lẩm bẩm.
Một đường bơi đi, tốc độ của Đạm Đài Lăng cũng chậm rất nhiều, nhưng nàng dù sao cũng là Linh Vọng cảnh cường giả, vẫn có thể triệt tiêu một bộ phận uy áp, Đạm Đài Lăng hướng phía dưới quan sát, tại đây mỗi một bộ hài cốt đều là Viễn Cổ Cự Thú nổi danh trong Hải yêu, quái vật biển, có bộ phận là thời kỳ Thượng Cổ, tuyệt đại bộ phận đều là thời kì Thái Cổ, những Hải yêu quái vật biển này hiện tại rất nhiều cũng đã diệt tuyệt, chỉ ghi lại bên trong sử sách.
- Bãi tha ma Viễn Cổ?
Diệp Thần đối với lịch sử Hải yêu các tộc cũng không thập phần hiểu rõ, hắn thực sự muốn lý giải cái thế giới này, lại phát hiện, lịch sử cái thế giới này như là bị người xóa đi, sự tình vạn năm trước liền có rất ít người biết, chỉ ở trong những thế lực có truyền thừa cổ xưa kia mới có thể tìm được một ít ghi lại.
- Truyền thuyết nói, những Hải yêu thời kì Thái Cổ kia, ở thời điểm tuổi thọ sắp đến điểm cuối, đều tiến vào một địa phương gọi là 'Viễn Cổ bãi tha ma', lẳng lặng chờ đợi tử vong. Những Hải yêu có tư cách vào Viễn Cổ bãi tha ma kia, đều thập phần cường đại, nghe nói ít nhất đều là Thần Huyền! Ở bên trong Hải tộc chúng ta, cường giả như vậy bị chúng ta xưng là Thâm Hải cự yêu.
Đạm Đài Lăng êm tai nói, đối với thịnh thế thời kì Thái Cổ có chút hướng tới, chỉ tiếc, hiện tại toàn bộ Hải tộc đều xuống dốc rồi.
Diệp Thần nghe được ngạc nhiên, nguyên lai nơi này là mộ địa của Hải yêu thời kì Thái Cổ, nhìn phía dưới do thi thể xếp thành từng tòa sườn núi, những thi cốt này đều đã chết đi mười vạn năm trở lên, đại bộ phận lại vẫn giữ được thập phần hoàn hảo, có thể thấy được thân thể những cường giả này chắc chắn. Chúng sau khi chết thi cốt liền cho người áp bách lớn như vậy, vậy lúc chúng nó còn sống đến tột cùng cường đến trình độ nào, thật là có chút vượt quá tưởng tượng rồi.
Diệp Thần ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa Tiểu Vưu ngược lại là nhẹ nhõm tự tại, đang dùng tốc độ cực nhanh sưu sưu sưu đi phía trước bơi lên, mắt to tò mò nhìn quanh bốn phía, bên trên thi cốt những Hải yêu này phát ra uy áp đối với nó mà nói hoàn toàn không có hiệu quả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]