Chỉ nghĩ tới thần sắc lạnh như băng của Đạm Thai Lăng thì chút dũng khí tích góp trong lòng của bọn họ đã phai mờ, trước mặt Đạm Thai Lăng bọn họ chỉ có thể quỳ xuống, thậm chí không dám nhìn vào mặt, không dám có mạo phạm hay nói chuyện ngang hàng với Đạm Thai Lăng.
Ngay thời điểm cả đám trưởng lão phỏng đoán thì những tiếng nói nhỏ giọng vang lên, chỉ nghe tiếng hừ lạnh như băng vang lên.
- Bệ hạ thứ tội!
- Bệ hạ thứ tội!
Một đám trưởng lão Hải yêu nhất tộc nhao nhao quỳ xuống đất.
Bọn họ trong nội tâm suy nghĩ và nói nhỏ đã bị bệ hạ biết, bọn hắn giật mình đổ mồ hôi lạnh, nếu bệ hạ tức giận mà giết bọn họ, bọn họ cũng không dám phản kháng.
Thời điểm nói chuyện phiếm với Đạm Thai Lăng, đột nhiên nhìn thấy thần sắc của Đạm Thai Lăng có chút khác thường, Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm:
- Như thế nào? Ngươi phát hiện cái gì?
Đạm Thai Lăng nhanh chóng khôi phục như thường. Lắc đầu, nhũng trưởng lão đó đang nghị luận nàng và Diệp Thần, thật là lớn gan, trong nội tâm nàng có chút cảm xúc chấn động, nhưng mà lập tức bình phục lại. Những trưởng lão này nghị luận quá nhàm chán, Đạm Thai Lăng nàng mới không quản người khác nghị luận, nàng sở dĩ chịu cho Diệp Thần tiến vào nội điện, cũng chỉ cảm thấy Diệp Thần ở chung không tệ, cảm thấy Diệp Thần thuận mắt mà thôi, là người duy nhất nói mấy câu mà khiến nàng không cảm thấy phiền chán, không hơn.
Nhưng mà sợ rằng Đạm Thai Lăng cũng không hiểu Diệp Thần đặc thù ở nơi nào.
- Nghe nói Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt muốn quan hệ thông gia với ngươi, nhìn bộ dáng của ngươi là không nguyện ý, trước kia ta ở tinh thần thủy tinh thấy được, Bệ Diệt này đúng là tuấn tú lịch sự, phương diện thực lực càng xứng bá cao thủ đông đại lục.
Diệp Thần thuận miệng nói ra, cũng không biểu đạt quan điểm gì. Hắn cảm thấy Bệ Diệt không tệ mà thôi.
Nghe được Diệp Thần nói thế, Đạm Thai Lăng đôi mi thanh tú cau lại, trừng Diệp Thần.
Thấy Đạm Thai Lăng có chút không vui thì Diệp Thần nhanh chóng im lặng, sờ mũi, chính mình vừa rồi nói những lời kia không có trêu chọc Đạm Thai Lăng a, thần sắc Đạm Thai Lăng sao lại lạnh xuống vậy? Xem ra không nên dây dưa vào vấn đề này, may mà Đạm Thai Lăng trừng mình không có hiển lộ sát khí. Nếu không cao thủ như nàng vừa trừng hắn thì hắn phải chết rồi.
- Về chuyện ba điện chủ Chấp Pháp Điện thì ta đã biết. Ngươi trở về đi, nếu như Hải yêu nhất tộc chúng ta tấn công di tích này, cũng sẽ biết sớm thông tri cho ngươi.
Đạm Thai Lăng ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng nói ra.
Nữ nhân này sẽ không bởi vì hắn chọc giận mà tức giận đấy chứ? Diệp Thần thậm chí còn không rõ mình nói sai chỗ nào, trong lòng thầm nhũ quả nhiên nữ nhân đều lòng dạ hẹp hòi, cho dù là bắc hải vương cũng như vậy.
- Tốt, ta đi trước. Ngươi mọi sự cẩn thận.
Dù sao chuyện cần làm đã làm xong, Diệp Thần cũng không tiện ở lâu, dặn dò một câu lại chào Đạm Thai Lăng, lăng không bay lên lao ra ngoài.
Nhìn thấy bóng lưng Diệp Thần rời đi, không biết vì cái gì Đạm Thai Lăng cảm thấy trong lòng có chút thất lạc nhỏ.
Diệp Thần xuyên qua cấm chế bay ra khỏi cung điện, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Chân Ngạn đang đứng ở xa xa chờ đợi.
Chân Ngạn thái độ khiêm tốn có chút quá phận, Diệp Thần ngẫm lại không hiểu, vừa rồi cho rằng Chân Ngạn chỉ dẫn Diệp Thần đi bái kiến Đạm Thai Lăng mà thôi, hiện tại hắn thấy mình là bạn của Đạm Thai Lăng thì thái độ biến hóa.
- Vâng.
Diệp Thần gật đầu nói.
- Mời đi theo ta.
Chân Ngạn khom người nói, mang theo Diệp Thần đi.
Tuy vừa rồi hắn và Hải yêu nhất tộc thái thượng trưởng lão phát sinh một ít không thoải mái, nhưng Diệp Thần cũng có ấn tượng không tệ với Hải yêu nhất tộc.
Chân Ngạn dẫn Diệp Thần tới bờ biển.
- Ta có nên hỏi thăm các hạ một chuyện không?
Chân Ngạn muốn hỏi lại thôi.
- Chuyện gì, hỏi đi!
Diệp Thần gật đầu, hắn có ấn tượng không tệ với Chân Ngạn này.
- Các hạ lúc ở trong cung điện có phải được bệ hạ sủng hạnh không?
Chân Ngạn cân nhắc một chút vẫn hỏi thăm.
- Cái gì? Sủng hạnh?
Nghe được Chân Ngạn nói, Diệp Thần thiếu chút nữa lảo đảo ngã quỵ, đầu đầy hắc tuyến, chỉ cảm thấy không tưởng tượng nổi, ngữ khí nói chuyện cao lên, bọn họ đang nghĩ cái gì, hắn chỉ đi vào một chút mà thôi, bọn họ nghĩ nhiều như thế? Hắn là nam nhân, muốn nói sủng hạnh cũng phải là hắn sủng hạnh Đạm Thai Lăng mới đúng!
Nhìn thấy thần sắc của Diệp Thần thì Chân Ngạn hiểu ra, nói:
- Ta hiểu rồi!
Nghe Chân Ngạn nói thế, Diệp Thần thực sự có xúc động điên lên, thật muốn bắt Chân Ngạn hỏi cho rõ, ngươi hiểu cái gì.
- Ta đại biểu Hải yêu nhất tộc cảm tạ các hạ! Bệ hạ ta là chiến sĩ cường đại nhất của Hải yêu nhất tộc, mấy ngàn năm qua thiên phú tu vị trác tuyệt nhất, các hạ cũng là người thiên phú trác tuyệt, nếu bệ hạ có hài tử của ngươi, nhất định sẽ là chiến sĩ cường đại nhất của Hải yêu nhất tộc chúng ta trong tương lai.
Chân Ngạn đặt tay trước ngực, cung kính nói, thái độ thập phần thành khẩn.
Diệp Thần im lặng, đối mặt Chân Ngạn có thái độ chân thành như thế, hắn không khỏi có chút phát điên, trong đầu người Hải yêu nhất tộc đang thiếu cái gì vậy, hay là sức tưởng tượng của bọn họ quá phong phú? Bản thân mình ở trong điện với Đạm Thai Lăng một lát, tại sao bọn họ nghĩ nhiều thế chứ? Rõ ràng ngay cả hài tử cũng nói ra.
- Ta nói các hạ hiểu lầm rồi!
Diệp Thần cười khổ nói ra, bùn dính đũng quần, không phải shit cũng là shit!
- Hiểu lầm?
Chân Ngạn thập phần nghi hoặc, hỏi lại Diệp Thần.
- Nội điện của bệ hạ không người nào có thể đặt chân vào, các hạ đã có thể đi vào, vậy thì có quan hệ phi thường thân mật với bệ hạ, chẳng lẽ không đúng sao?
Nghe được Chân Ngạn nói thế, Diệp Thần bỗng nhiên hiểu được thì ra là như thế.
Đạm Thai Lăng và ba thái thượng trưởng lão bởi vì tranh chấp chuyện thông gia với Lôi Thú nhất mạch, Đạm Thai Lăng không muốn gả cho Bệ Diệt, lại cho hắn vào nội điện của mình, đây là phương thức đối kháng với ba thượng trưởng lão.
Hậu quả hắn đi vào nội điện quá trực tiếp, khiến người của Hải yêu nhất tộc hiểu lầm mình và Đạm Thai Lăng phát sinh cái gì, bởi vì nội điện là khuê phòng của Đạm Thai Lăng!
Đạm Thai Lăng hại hắn thật khổ!
Hiểu được thì Diệp Thần có chút nhức đầu.
Nếu Bệ Diệt biết có người tiến vào khuê phòng của Đạm Thai Lăng, có nổi điên hay không? Nếu như Lôi Thú nhất mạch cùng Hải yêu nhất tộc quan hệ cương cứng, mấy thái thượng trưởng lão của Hải yêu nhất tộc có trút lửa giận lên người của hắn hay không?
Bệ Diệt là đệ nhất cao thủ của đông đại lục, ba thái thượng trưởng lão đều là cao thủ Linh Vọng Cảnh!
Ngẫm lại chính mình chọc vào những người này, Diệp Thần thật không biết nên nói cái gì tốt.
Nhưng chuyện đã xảy ra, hắn hiện tại muốn hối hận cũng không kịp, cho dù hắn nói mình và Đạm Thai Lăng là trong sạch, chỉ sợ cũng không mấy người tin tưởng, lần này bị Đạm Thai Lăng hại thảm! Chỉ nghĩ tới thần sắc lạnh như băng của Đạm Thai Lăng thì chút dũng khí tích góp trong lòng của bọn họ đã phai mờ, trước mặt Đạm Thai Lăng bọn họ chỉ có thể quỳ xuống, thậm chí không dám nhìn vào mặt, không dám có mạo phạm hay nói chuyện ngang hàng với Đạm Thai Lăng.
Ngay thời điểm cả đám trưởng lão phỏng đoán thì những tiếng nói nhỏ giọng vang lên, chỉ nghe tiếng hừ lạnh như băng vang lên.
- Bệ hạ thứ tội!
- Bệ hạ thứ tội!
Một đám trưởng lão Hải yêu nhất tộc nhao nhao quỳ xuống đất.
Bọn họ trong nội tâm suy nghĩ và nói nhỏ đã bị bệ hạ biết, bọn hắn giật mình đổ mồ hôi lạnh, nếu bệ hạ tức giận mà giết bọn họ, bọn họ cũng không dám phản kháng.
Thời điểm nói chuyện phiếm với Đạm Thai Lăng, đột nhiên nhìn thấy thần sắc của Đạm Thai Lăng có chút khác thường, Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm:
- Như thế nào? Ngươi phát hiện cái gì?
Đạm Thai Lăng nhanh chóng khôi phục như thường. Lắc đầu, nhũng trưởng lão đó đang nghị luận nàng và Diệp Thần, thật là lớn gan, trong nội tâm nàng có chút cảm xúc chấn động, nhưng mà lập tức bình phục lại. Những trưởng lão này nghị luận quá nhàm chán, Đạm Thai Lăng nàng mới không quản người khác nghị luận, nàng sở dĩ chịu cho Diệp Thần tiến vào nội điện, cũng chỉ cảm thấy Diệp Thần ở chung không tệ, cảm thấy Diệp Thần thuận mắt mà thôi, là người duy nhất nói mấy câu mà khiến nàng không cảm thấy phiền chán, không hơn.
Nhưng mà sợ rằng Đạm Thai Lăng cũng không hiểu Diệp Thần đặc thù ở nơi nào.
- Nghe nói Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt muốn quan hệ thông gia với ngươi, nhìn bộ dáng của ngươi là không nguyện ý, trước kia ta ở tinh thần thủy tinh thấy được, Bệ Diệt này đúng là tuấn tú lịch sự, phương diện thực lực càng xứng bá cao thủ đông đại lục.
Diệp Thần thuận miệng nói ra, cũng không biểu đạt quan điểm gì. Hắn cảm thấy Bệ Diệt không tệ mà thôi.
Nghe được Diệp Thần nói thế, Đạm Thai Lăng đôi mi thanh tú cau lại, trừng Diệp Thần.
Thấy Đạm Thai Lăng có chút không vui thì Diệp Thần nhanh chóng im lặng, sờ mũi, chính mình vừa rồi nói những lời kia không có trêu chọc Đạm Thai Lăng a, thần sắc Đạm Thai Lăng sao lại lạnh xuống vậy? Xem ra không nên dây dưa vào vấn đề này, may mà Đạm Thai Lăng trừng mình không có hiển lộ sát khí. Nếu không cao thủ như nàng vừa trừng hắn thì hắn phải chết rồi.
- Về chuyện ba điện chủ Chấp Pháp Điện thì ta đã biết. Ngươi trở về đi, nếu như Hải yêu nhất tộc chúng ta tấn công di tích này, cũng sẽ biết sớm thông tri cho ngươi.
Đạm Thai Lăng ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng nói ra.
Nữ nhân này sẽ không bởi vì hắn chọc giận mà tức giận đấy chứ? Diệp Thần thậm chí còn không rõ mình nói sai chỗ nào, trong lòng thầm nhũ quả nhiên nữ nhân đều lòng dạ hẹp hòi, cho dù là bắc hải vương cũng như vậy.
- Tốt, ta đi trước. Ngươi mọi sự cẩn thận.
Dù sao chuyện cần làm đã làm xong, Diệp Thần cũng không tiện ở lâu, dặn dò một câu lại chào Đạm Thai Lăng, lăng không bay lên lao ra ngoài.
Nhìn thấy bóng lưng Diệp Thần rời đi, không biết vì cái gì Đạm Thai Lăng cảm thấy trong lòng có chút thất lạc nhỏ.
Diệp Thần xuyên qua cấm chế bay ra khỏi cung điện, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Chân Ngạn đang đứng ở xa xa chờ đợi.
Chân Ngạn thái độ khiêm tốn có chút quá phận, Diệp Thần ngẫm lại không hiểu, vừa rồi cho rằng Chân Ngạn chỉ dẫn Diệp Thần đi bái kiến Đạm Thai Lăng mà thôi, hiện tại hắn thấy mình là bạn của Đạm Thai Lăng thì thái độ biến hóa.
- Vâng.
Diệp Thần gật đầu nói.
- Mời đi theo ta.
Chân Ngạn khom người nói, mang theo Diệp Thần đi.
Tuy vừa rồi hắn và Hải yêu nhất tộc thái thượng trưởng lão phát sinh một ít không thoải mái, nhưng Diệp Thần cũng có ấn tượng không tệ với Hải yêu nhất tộc.
Chân Ngạn dẫn Diệp Thần tới bờ biển.
- Ta có nên hỏi thăm các hạ một chuyện không?
Chân Ngạn muốn hỏi lại thôi.
- Chuyện gì, hỏi đi!
Diệp Thần gật đầu, hắn có ấn tượng không tệ với Chân Ngạn này.
- Các hạ lúc ở trong cung điện có phải được bệ hạ sủng hạnh không?
Chân Ngạn cân nhắc một chút vẫn hỏi thăm.
- Cái gì? Sủng hạnh?
Nghe được Chân Ngạn nói, Diệp Thần thiếu chút nữa lảo đảo ngã quỵ, đầu đầy hắc tuyến, chỉ cảm thấy không tưởng tượng nổi, ngữ khí nói chuyện cao lên, bọn họ đang nghĩ cái gì, hắn chỉ đi vào một chút mà thôi, bọn họ nghĩ nhiều như thế? Hắn là nam nhân, muốn nói sủng hạnh cũng phải là hắn sủng hạnh Đạm Thai Lăng mới đúng!
Nhìn thấy thần sắc của Diệp Thần thì Chân Ngạn hiểu ra, nói:
- Ta hiểu rồi!
Nghe Chân Ngạn nói thế, Diệp Thần thực sự có xúc động điên lên, thật muốn bắt Chân Ngạn hỏi cho rõ, ngươi hiểu cái gì.
- Ta đại biểu Hải yêu nhất tộc cảm tạ các hạ! Bệ hạ ta là chiến sĩ cường đại nhất của Hải yêu nhất tộc, mấy ngàn năm qua thiên phú tu vị trác tuyệt nhất, các hạ cũng là người thiên phú trác tuyệt, nếu bệ hạ có hài tử của ngươi, nhất định sẽ là chiến sĩ cường đại nhất của Hải yêu nhất tộc chúng ta trong tương lai.
Chân Ngạn đặt tay trước ngực, cung kính nói, thái độ thập phần thành khẩn.
Diệp Thần im lặng, đối mặt Chân Ngạn có thái độ chân thành như thế, hắn không khỏi có chút phát điên, trong đầu người Hải yêu nhất tộc đang thiếu cái gì vậy, hay là sức tưởng tượng của bọn họ quá phong phú? Bản thân mình ở trong điện với Đạm Thai Lăng một lát, tại sao bọn họ nghĩ nhiều thế chứ? Rõ ràng ngay cả hài tử cũng nói ra.
- Ta nói các hạ hiểu lầm rồi!
Diệp Thần cười khổ nói ra, bùn dính đũng quần, không phải shit cũng là shit!
- Hiểu lầm?
Chân Ngạn thập phần nghi hoặc, hỏi lại Diệp Thần.
- Nội điện của bệ hạ không người nào có thể đặt chân vào, các hạ đã có thể đi vào, vậy thì có quan hệ phi thường thân mật với bệ hạ, chẳng lẽ không đúng sao?
Nghe được Chân Ngạn nói thế, Diệp Thần bỗng nhiên hiểu được thì ra là như thế.
Đạm Thai Lăng và ba thái thượng trưởng lão bởi vì tranh chấp chuyện thông gia với Lôi Thú nhất mạch, Đạm Thai Lăng không muốn gả cho Bệ Diệt, lại cho hắn vào nội điện của mình, đây là phương thức đối kháng với ba thượng trưởng lão.
Hậu quả hắn đi vào nội điện quá trực tiếp, khiến người của Hải yêu nhất tộc hiểu lầm mình và Đạm Thai Lăng phát sinh cái gì, bởi vì nội điện là khuê phòng của Đạm Thai Lăng!
Đạm Thai Lăng hại hắn thật khổ!
Hiểu được thì Diệp Thần có chút nhức đầu.
Nếu Bệ Diệt biết có người tiến vào khuê phòng của Đạm Thai Lăng, có nổi điên hay không? Nếu như Lôi Thú nhất mạch cùng Hải yêu nhất tộc quan hệ cương cứng, mấy thái thượng trưởng lão của Hải yêu nhất tộc có trút lửa giận lên người của hắn hay không?
Bệ Diệt là đệ nhất cao thủ của đông đại lục, ba thái thượng trưởng lão đều là cao thủ Linh Vọng Cảnh!
Ngẫm lại chính mình chọc vào những người này, Diệp Thần thật không biết nên nói cái gì tốt.
Nhưng chuyện đã xảy ra, hắn hiện tại muốn hối hận cũng không kịp, cho dù hắn nói mình và Đạm Thai Lăng là trong sạch, chỉ sợ cũng không mấy người tin tưởng, lần này bị Đạm Thai Lăng hại thảm!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]