Chương trước
Chương sau
- Đây là cương khí, hắn dù là cấp bảy đỉnh phong, chỉ sợ cũng đến gần vô hạn cấp tám! - Điều này cũng quá kinh người, hắn mới mười tám tuổi a! - Chúc mừng Vân bảo chủ, lại có hậu bối kiệt xuất như thế. Nghiêm Dận khen tặng Vân Dịch Dương nói, trong lòng không nhịn được hiện lên một tia ghen ghét, trong hậu bối có thiên tài như Vân Dịch Phi, tương lai Vân gia bảo năm mươi năm, sẽ hoàn toàn xứng đáng là minh chủ Liên Vân Thập Bát Bảo. Đông đảo cấp chín cao thủ rối rít chúc mừng. Vân Dịch Dương phi thường đắc ý. - Tiểu tử Diệp Thần kia, phải gặp tai ương. Chung quanh một đám bảo chủ, các tộc trường, cũng ôm vẻ mặt xem kịch vui. Diệp Thương Huyền khinh thường nhìn sang mấy người này, âm thầm siết quả đấm, cảm xúc bắt đầu khởi động, hôm nay đúng là thời khắc Thần nhi triển lộ phong mang! Lê Hủ nhìn Diệp Thần cùng Diệp Thương Huyền một chút, lộ ra một nụ cười, giống như là phát hiện chuyện thú vị gì. Trên lôi đài, Diệp Thần tùy ý bày cái giá thế, vẫy vẫy tay phải. Diệp Thần cư nhiên miệt thị mình như vậy, Vân Dịch Phi trong cơn giận dữ, tung người nhảy lên, một cái Thiên Cương Thủ của Vân gia bảo hóa thành ba đạo chưởng ảnh, hướng Diệp Thần vỗ tới, chưởng phong phần phật, giống như diều hâu vật lộn đọ sức thỏ. - Đây là Vân gia bảo độc môn tuyệt kỹ Thiên Cương Thủ, Diệp gia bảo các ngươi thật giống như không có tam phẩm trung thừa vũ kỹ a, hôm nay để cho ngươi hảo hảo kiến thức uy lực tam phẩm vũ kỹ một phen, xem ngươi tránh được một kích của ta như thế nào! Vân Dịch Phi khinh miệt nhìn Diệp Thần, có chủ tâm muốn để cho Diệp Thần nan kham, vừa ra tay chính là tuyệt chiêu, có lòng muốn cho Diệp Thần ở trong vòng nhất chiêu bị thua. Thiên Cương Thủ là tam phẩm trung thừa vũ kỹ, vũ kỹ giống như thế, cho dù Vân Dịch Phi thiên tư trác tuyệt, cũng phải hao phí một hai năm thời gian mới có thể thuần thục nắm giữ. Vừa nhìn là Vân Dịch Dương độc môn tuyệt kỹ Thiên Cương Thủ, tất cả mọi người khẽ biến sắc, cái vũ kỹ này của Vân Dịch Dương, ở cả Đông Lâm quận cũng là rất có uy danh, không nghĩ tới Vân Dịch Phi lại tu luyện thành công. Chưởng kình Thiên Cương Thủ kia, rất nhanh liền gần trong gang tấc, mắt thấy sẽ đem Diệp Thần đánh chết dưới chưởng, nhưng Diệp Thần không có một tia khẩn trương, ở hắn xem ra, tiếp xúc qua lục phẩm vũ kỹ như Xích Vân Phong Thiên kia, Thiên Cương Thủ loại cấp bậc vũ kỹ này, quả thực là sơ hở liên tục, ngay cả Âm Lôi trảo nguyên thủy nhất cũng so ra kém. - Tam phẩm vũ kỹ, cũng không biết xấu hổ lấy ra khoe khoang. Diệp Thần đùa cợt nói, nhìn đúng một sơ hở, thân thể hơi nghiên một bên, một chiêu Băng Lôi Phá thẳng đánh cánh tay Vân Dịch Phi. Vân Dịch Phi một chưởng oanh đến, cảm giác trước mắt thoáng một cái, hẳn là một chưởng thất bại, đang muốn biến tay, lôi âm trầm thấp gào thét tới, nơi cánh tay có chút không ổn, hai chân hắn vội vàng bắn ra, chật vật thối lui ra khỏi hai ba trượng. Nếu chậm hơn một bước, chịu lên một chưởng, cánh tay này sợ là muốn phế. Vân Dịch Phi cả kinh mồ hôi lạnh ứa ra, mới vừa giao thủ, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy không giải thích được. Dưới đài một trận ồ lên, Vân Dịch Phi dùng tuyệt kỷ như Thiên Cương Thủ, bọn họ cũng cho là Diệp Thần nhất định phải thua, chỉ sợ ngay cả một chiêu cũng đón không được, không nghĩ tới Diệp Thần thoải mái tránh khỏi Thiên Cương Thủ của Vân Dịch Phi, dùng một loại nhị phẩm vũ kỹ, liền đem Vân Dịch Phi bức lui, tất cả mọi người cho là mình nhìn lầm rồi. Trên khán đài một đám cấp chín cao thủ tất cả đều đọng lại lông mày trầm tư, hồi tưởng lại mới vừa rồi Diệp Thần thong dong lúc tiếp chiêu, không nghĩ tới Thiên Cương Thủ lại còn có một chỗ sơ hở này, bọn họ một đám hiểu rõ tại tâm, dĩ nhiên, chuyện này mặc dù ai cũng biết rồi, nhưng mà không thể nói ra được. - Vân bảo chủ, Thiên Cương Thủ uy chấn tứ phương của ngươi, sợ là chiêu thức phải sửa lại! Diệp Thương Huyền cười ha ha nói, dù sao có Lê Hủ ở đây, hắn cái gì cũng không sợ, tại chỗ vạch trần khuyết điểm của Vân Dịch Dương. - Diệp gia thật là nhọc lòng, không biết hao tốn thời gian bao lâu, mới nghiên cứu ra sơ hở của Thiên Cương Thủ. Vân Dịch Dương hừ lạnh một tiếng, hắn có chút tức giận, Thiên Cương Thủ sơ hở, trước đây ngay cả hắn cũng không có phát hiện. Một đám cấp chín cao thủ trong lòng chợt hiểu ra, Diệp gia bảo cùng Vân gia bảo đối lập đã lâu, đối với vũ kỹ của Vân gia bảo khẳng định xâm nhập nghiên cứu qua, có thể tìm ra một chỗ sơ hở cũng rất bình thường, nếu sơ hở này là một thiếu niên phát hiện, kia không khỏi quá kinh người. - Dịch Phi, không cần nương tay, dùng Chính Dương Thiên Cương! Vân Dịch Dương lãnh quát một tiếng, Diệp gia bảo đem sơ hở của Thiên Cương Thủ công khai đi ra ngoài, hắn khổ tu Thiên Cương Thủ nhiều năm liền như phế đi, sau này lúc cùng cấp chín cao thủ đấu, không thể không cẩn thận suy nghĩ một phen, vạn nhất bị bắt được sơ hở thì xong rồi, cao thủ so chiêu, một chiêu liền có thể quyết định thắng bại, bất quá muốn thay đổi chiêu thức của Thiên Cương Thủ như thế nào dễ dàng như vậy. Loại vũ kỹ giống như Thiên Cương Thủ này, trong gia tộc truyền thừa mấy trăm năm, trong lúc đó vô số thiên tài càng không ngừng sửa đổi, mới có bộ dáng bây giờ, nếu Vân Dịch Dương muốn thay đổi, không biết phải hao tốn bao nhiêu thời gian. Vân Dịch Dương thật sự căm tức rồi, mọi người nghe được Vân Dịch Dương nói, trong lòng nghiêm nghị cả kinh, Vân Dịch Phi này ngay cả Vân gia bảo Chính Dương Thiên Cương cũng học xong sao?

Chỉ thấy trên đài Vân Dịch Phi dữ dội quát một tiếng, thân thể tách ra nhiều tia bạch quang, cương khí thuần khiết ở bên ngoài thân lưu chuyển, một cái thất giai đỉnh phong, lại có thể thúc dục huyền khí cô đọng tương tự cấp tám cương khí, này không khỏi quá cổ quái.

 

Chỉ có chúng cấp chín cao thủ trên khán đài mới biết được, đây chính là chỗ độc đáo Ngưng Huyền Cương công pháp của Vân gia bảo! Vân gia bảo có thể ở Liên Vân Thập Bát Bảo lãnh tụ quần hùng nhiều năm như vậy, không phải là không có đạo lý.

 

Bị Diệp Thần phá vỡ Thiên Cương Thủ, Vân Dịch Phi đối với Diệp Thần sinh ra chút kiêng kỵ, sau khi vận khởi Chính Dương Thiên Cương, cũng không có lập tức xông về Diệp Thần, hắn cho tới bây giờ, thủy chung nghĩ không ra, Thiên Cương Thủ làm sao dễ dàng đã bị phá như vậy!

 

Diệp Thần nhìn về phía Vân Dịch Phi, lộ ra một tia hài hước.

 

- Tựu như ngươi một cái phế vật, cũng muốn cưới Tuyền nhi, cũng không nghĩ mình có bao nhiêu cân lượng!

Ở bên trong trẻ tuổi, là chưa từng có người nào kêu Vân Dịch Phi là phế vật! Vân Dịch Phi là phế vật, những người khác coi là cái gì ?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.