<cite>Edit & beta: Anky</cite>
Ngày thứ hai, Ngô Trần dẫn Bàng tiên sinh vào cung yết kiến, đó cũng là ngày nghỉ học của Tố Tâm. Tố Tâm sắp xếp cho Bàng tiên sinh dạy dỗ Tề Văn Võ trước, chờ đến lúc Hoằng Nhi năm tuổi mới chính thức bái sư.
Bàng tiên sinh là người tiên phong đạo cốt, ông đứng cạnh Tố Tâm bấm tay tính toán một hồi rồi nói: “Mệnh cách của công chúa bất phàm, ta xem không ra.”
Tố Tâm cung kính dâng trà: “Tiên sinh không cần lo lắng, Tố Tâm chỉ muốn cho người bên cạnh mình có được cuộc sống an ổn, để mỗi người nên ở vị trí nào thì ở vị trí đó. Tiên sinh sẽ là thầy của thiên tử, cho nên tiên sinh xuất hiện tại đây.”
Bàng tiên sinh gật đầu: “Hay, hay cho một câu thầy của thiên tử. Vậy tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh.” Bàng tiên sinh quả thật nhìn ra chút khác biệt, ông nghe Ngô Trần nói còn có một cao nhân tồn tại bên cạnh công chúa. Bây giờ xem ra, mỗi lời nói và cử chỉ này sao có thể là được chỉ điểm từ trước. Nếu thật sự có, vậy đó không phải cao nhân mà là tiên nhân. Có thể đi theo một chủ tử như vậy, không uổng công ông khổ tâm chờ đợi hàng chục năm.
(Truyện được edit phi lợi nhuận bởi Anky và chỉ đăng tải trên https://anhduongcung.wordpress.com. Vui lòng ko copy và reup dưới mọi hình thức.)
Mỗi ngày Tố Tâm đều dành thời gian để xem Tề Văn Võ lúc thì luyện võ lúc lại đọc sách, thời gian ấy nàng đều an tĩnh ngồi uống một chén trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-tam/271939/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.