Phương Trạch Vi liếc mắt một cái liền có thể tỏa định mục tiêu.
Thực ra thủ đoạn ngụy trang của quỷ vật này đặc biệt thành công, không hề tiết lộ một sợi quỷ khí nào ra ngoài, trông y hệt một gốc cây đại thụ già cỗi, lúc bình thường tuyệt đối có thể qua mắt rất nhiều đạo sĩ mới nhập môn.
Có vẻ như quỷ vật này không được thông minh cho lắm. Trong một khoảng rừng trồng đầy bạch dương, đột ngột xuất hiện một gốc sồi, thấy thế nào đều lộ vẻ bất thường, chưa kể cây sồi này còn có thể đứng yên, liền một chiếc lá cũng không rung trong cơn cuồng phong mà Phương Trạch Vi tạo ra, quả thực là lạy ông tôi ở bụi này, ngu không ai bằng.
Quan trọng hơn cả, Phương Trạch Vi là linh thể trời sinh, lại kết hợp với huyết mạch thụy thú, hắn có thể dễ như trở bàn tay dựa vào giác quan truy tìm ra được dấu vết quỷ khí yêu khí dù là nhỏ nhất. Thậm chí nếu muốn, Phương Trạch Vi cũng có thể vận dụng giác quan thứ sáu của mình đọc được ý niệm, phân rõ tội nghiệt và công đức của mỗi người.
Buổi sáng cách xa một quãng, Phương Trạch Vi cũng có thể nhạy bén bắt giữ sợi khí âm lục hôi thối của trành quỷ để lại trong vật được Võ Tú Hiền khư khư giữ trong túi; lúc này, hắn càng dễ như trở bàn tay thấy rõ tội nghiệt bốc thành khói đen ngùn ngụt trong linh thể của quỷ ảnh, cộng thêm vết thương rõ ràng do chính cấm chế hắn đặt ra trong chuỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-su-gia-truy-phu-ky/2976050/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.