Cảm giác choáng váng đến nhanh đi cũng nhanh, mở mắt ra vẫn bắt gặp bài báo còn nằm đó, Hà Trường Thanh hít sâu một hơi, biết mình buộc lòng phải đối mặt với hiện thực.
Y gật đầu, có chút ngượng ngùng nhìn Hà Diễm Sinh, đáp, “Không sai, chính là hắn, Phương Trạch Vi.”
Thấy vẻ mặt của Hà Diễm Sinh không đến mức giận dữ hay không vui, Hà Trường Thanh vẫn thận trọng bỏ thêm một câu, “Lúc đó đầu hắn bị va đập rất mạnh, có lẽ vô tình chạm dây thần kinh nào rồi nên lời nói cử chỉ không được ổn thỏa cho lắm.”
Y không biết, lời này của mình ngoại trừ Hà Diễm Sinh nghe, còn rơi vào trong tai của Phương Trạch Vi, kẻ đã dùng bùa ẩn thân và hoàn toàn thu liễm khí tức đứng sát góc phòng nghe trộm nhìn trộm hai cha con y từ nãy tới giờ.
Ban nãy Phương Trạch Vi còn khá vui vì hắn có thể nghe ra được Hà Trường Thanh cố ý vô tình "che chở’’ hắn, lúc này xem y phán đoán, nhịn không được u oán nhìn Hà Trường Thanh một cái, âm thầm hạ quyết tâm lần tới gặp mặt phải bày ra bộ dáng anh hùng cái thế thông minh tuyệt đỉnh của mình để rửa sạch oan khuất chứng minh mình không hề bị chạm dây!
Hà Diễm Sinh đằng này nghe Hà Trường Thanh nói, cũng nhướng một bên mày nhìn chằm chằm biểu cảm con trai, hỏi lại, “Con thật sự cảm thấy đầu óc hắn ta có vấn đề?”
Hà Trường Thanh đang xoa tay một chút vì đột nhiên cảm giác được oán khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-su-gia-truy-phu-ky/2976036/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.