"Con đã biết, con sẽ xem xét lại."
Hà Trường Thanh cầm điện thoại đi qua đi lại, vừa nói chuyện trả lời đầu dây bên kia vừa âm thầm đề phòng Phương Trạch Vi. Hắn lúc này đang nằm ườn trên cái ghế lười thư giãn mà y đặt trong văn phòng, nơi y thỉnh thoảng nằm nghỉ một chút khi gặp phải những ngày nhiều ca bệnh nối tiếp nhau yêu cầu dùng liệu pháp thôi miên khiến y quá mỏi mệt và hao tổn tinh thần.
Tuy hiện tại Phương Trạch Vi nằm xụi lơ như con tôm khô không có động lực búng quẩy lên nữa, nhưng hơn ai hết, Hà Trường Thanh biết rõ thứ này mà muốn gây sóng gây gió tấn công y bất thình lình thì khó chơi như nào, nên vẫn phải phân tâm để mắt đến hắn. Y không muốn lại bị người cưỡng hôn lần thứ 3 trong khoảng 24h tại văn phòng của mình!
"Trường Thanh, con còn nghe không vậy?" Có vẻ y thất thần làm đầu dây bên kia nói xong không nghe đáp trả gì, hơi nâng giọng nghi hoặc hỏi.
"A," Sự chú ý của Hà Trường Thanh bị kéo trở lại, hơi bối rối đáp lời, "Con vẫn đang nghe đây ạ."
"Ừm." Giọng Hà Diễm Sinh đều đều truyền qua điện thoại vào tai y, "Việc hôm nay con không cần lo lắng thêm, cha sẽ nói chuyện với mẹ con, yên tâm đi."
Thở phào nhẹ nhõm, Hà Trường Thanh có chút vui vẻ cám ơn Hà Diễm Sinh. Hai cha con nói với nhau thêm vài câu, liền chấm dứt cuộc gọi.
Phương Trạch Vi ngồi ở một bên sớm chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-su-gia-truy-phu-ky/2976020/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.