Nhận thức được cô gái trước mặt có lẽ đã không còn là lớp trưởng chính hiệu mà mình biết, Hà Trường Thanh khẽ siết chặt nắm tay, mượn cảm giác đau khi đầu móng tay bấu vào lòng bàn tay để nhắc nhở bản thân thận trọng đừng làm ra động thái nào kích thích đến đối tượng trước mặt. Theo như hiểu biết rời rạc của y về lĩnh vực tâm linh, người bị nhập xác nếu chưa bị cắn nuốt thần trí và linh hồn thì vẫn còn có thể cứu chữa!
Xem tình trạng hiện tại của Triệu Dung Linh, tuy phong cách đã thay đổi 180°, nhưng ít nhiều vẫn có bản năng cầu sinh, biết chủ động liên hệ bác sĩ. Hi vọng vẫn chưa phải là quá muộn.
Hà Trường Thanh trong lòng đang rầu rĩ, một bàn tay bỗng vươn tới gỡ nắm tay siết chặt của y ra, xoa xoa lòng bàn tay vừa bị bấu đau điếng, mười ngón đan nhau, khiến y không thể tiếp tục tự làm hại bản thân.
Thả lỏng tâm thần, Hà Trường Thanh bình tĩnh nhìn Triệu Dung Linh nhón chân ngồi xuống ghế. Y cũng yên vị trên chỗ ngồi của mình, giở một bảng ghi chép mới, làm đủ tư thái chuẩn bị như sắp sửa bắt đầu quy trình khám bệnh thông thường.
Cách một cái bàn, Hà Trường Thanh tạm thời không nhìn rõ được toàn bộ ngôn ngữ cơ thể của "người bệnh", song chỉ dựa vào động tác co rúm người rụt cổ, vừa gặm cắn móng tay vừa trừng to hai mắt nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của y, liền phản ánh được rất nhiều chi tiết ở cô.
Rụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-su-gia-truy-phu-ky/2976014/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.