Chẳng chờ Ngân nói thêm điều gì, nó quay đầu bước ra khỏi khu đất trống. Để lại đằng sau ánh nhìn khó diễn tả.
Ngân thực sự không hiểu. Ở nơi này, Thư còn có nhiều người thương yêu hơnbao giờ hết. Có bạn bè, có tình thương của bố. Quan trọng là tình cảmcủa Quang. Những thứ đã làm Ngân phải ghen ghét, đố kị. Vậy mà giờ đây,Thư lại chọn cách ra đi, đến một nơi xa lạ, và cũng cô đơn hơn.
Không thể như thế. Đây không phải mục đích của Ngân khi có cuộc hẹn này. Ngân đã chuẩn bị…để làm những điều đáng sợ hơn cả. Nhưng giờ đây, Ngân không thể làm gì hơn là đứng nhìn theo bong dáng nhỏ bé đó. Đôi vai gầy nhưđang run lên từng đợt thổn thức. Tại sao lại có lúc Minh Ngân này lạitrở nên yếu đuối trước kẻ thù như thế. Hay bởi từ câu nói chính miệngcon nhỏ đó nói ra, nhờ Ngân “chăm sóc Quang”, nó không có chút tình cảm nào với Quang sao, không xao xuyến, tiếc nuối chút gì với Quang sao?Cảm giác như đối phương đã buông xuôi tất cả, lòng Ngân như nhẹ dần.Tảng đá đè nặng trong lòng cũng dần tan biến. Quang là một người tốt. Muốnxứng đáng với Quang, Ngân cũng sẽ trở thành người tốt.
........
“Linh à!”
“Ừ”
“Tao xin lỗi”
“…”
“Nhất định tao phải đi.”
“…”
“Mày hãy hiểu cho tao nhé”
Nó vẫn kiên nhẫn cầm ống nghe. 1 phút, 2 phút rồi 5 phút trôi qua. Hai bên vẫn chưa có ai cúp máy. Khoảng thời gian yên lặng ấy khiến nó hiểurằng, Linh đang giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-se-lay-cau-that-day/2899711/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.