Sáng hôm sau, ngày 5/6
*Chíp chíp....*
Tiếng chim vang vọng bên ngoài, Hajin từ từ tỉnh dậy trong cơn choáng váng, nhìn ra bên ngoài cửa sổ chưa được bao lâu thì chợt để ý đây không phải là khu nhà trọ của mình.
"Chờ......THẾ NÀY LÀ THẾ NÀO HẢ?"
Hajin hét lớn xong liền lục lọi lại kí ức của mình. Cậu nhớ rất rõ ràng cậu đang ở cùng với Suho đêm qua ở bức tường để trốn đám côn đồ. Nhưng tại sao lại thành ra thế này?
*Cốc cốc*
Hajin nghe thấy tiếng gõ cửa liền nhanh chóng gác lại suy nghĩ của mình, định đứng dậy ra nhưng lại đắn đo không ngừng. Sờ soạng đầu giường một lúc, cậu phát hiện súng của mình được để gọn gàng.
Không chần chừ gì, cậu nhanh chóng lấy ngay, nạp ma lực và giương súng về phía cửa. Cậu nghi rằng bản thân đã bị côn đồ phát hiện, bị bắt về đấy, còn Suho thì lại vì bảo vệ cậu mà đã bị chúng nó đánh liên lụy.
Nếu thật sự là vậy, cậu sẵn sàng liều mạng một phen. Chỉ ít nhất, có thể báo thù và ngẩng cao đầu trong khoảng khắc cận kề với cái chết
*Cạch*
"Kim Hajin, cậu dậy......"
*Pằng*
Suho chưa kịp bước chân vào phòng thì suýt bị lãnh trọn một viên đạn ngay mặt. Hajin từ từ mở mắt xác nhận đối phương là ai, cũng suýt hoảng hốt trong chốc lát.
"Kim......Kim Suho? Cậu đó hả? Đây là đâu vậy?"
Những câu hỏi liên tục dồn dập vào não Suho khiến cậu suýt không thể đứng vững.
Vừa suýt lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-nguyen-y-ben-canh-cau/2915213/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.