18h, chân núi Lang Sâm.
"Cuối cùng cũng xuống tới lối vào rồi, mệt chết tớ quá."
Hajin và Amethyst đều thở dốc liên hồi, Suho tuy không có biểu hiện cảm xúc gì, nhưng tâm trạng trong lòng lại áp lực nhiều lần.
Ra ngoài hang để tiếp tục hái sâm, nhưng lại bị vướng phải vấn đề về đám quái trước đó, nên cả 3 người lại phải chạy bạt mạng thật xa, cho đến khi họ đã cắt đuôi được thì lại bị lạc đường.
"Mệt quá anh Hajin, em muốn ăn nhân sâm quá......"
"Anh cũng vậy này......"
Suho thật sự chẳng thể lựa lời để nói với họ. Lần đầu tiên cậu tự hái mà không có vệ sĩ hay quản gia theo cùng, cậu cảm thấy gánh nặng lại đè nén thêm bội phần.
Xe lại nằm ở tít đằng xa vì phương tiện không cho phép tiến vào, nên bất đắc dĩ cậu phải bế cả 2 trên đường đi rồi.
"Suho, làm thế này hơi nhẫn tâm với cậu, nhưng xin phép nhé."
"Anh Suho mạnh mẽ thật đấy, cừ thật đấy."
".......Tôi rốt cuộc phải gánh cục nợ này gấp đôi....."
Suho tỏ lời trong lòng vô cùng chân thật, Hajin vè Thyst không thể an ủi được gì, chỉ có thể cười trừ cho qua.
Kết cục thì vẫn tới được xe, Suho mở cửa và đưa cả hai người đó vào, nhìn họ ngủ thiếp đi.
"Thỉnh thoảng nhìn họ ngủ thế này, trong lòng cũng có chút vui đấy."
...----------------...
18h30.
"Về tới nhà rồi mà các cậu vẫn đang cố gắng xử lí đống nhân sâm đó hả?"
Cậu xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-nguyen-y-ben-canh-cau/2915188/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.