12h trưa.
*Cốc cốc*
"Vào đi."
*Cạch*
Quản gia nữ mở cửa, vừa bước chân vào thì thấy được cảnh tượng thiếu gia đang bế cậu Vệ Sĩ ấy trên tay, đặc biệt là bế kiểu công chúa, hận không thể nào tìm được thời cơ lén chụp một bức ảnh sau đó đem cho các quản gia nữ khác tới chiêm ngưỡng cùng.
"Thiếu gia Suho, cậu cần việc gì phân phó cho tôi hả?"
"Cô có những người bị bệnh tâm lý tạm thời thường phải chăm sóc thế nào không?"
"Chuyện đó thì cũng ít gặp lắm, nhưng tôi thì có thể nói là có một chút kinh nghiệm về chuyện này....."
"Vậy cũng được, cảm phiền cô có thể giải thích tần tật về cách chăm sóc."
Sau đó cô ấy cố gắng giải thích cặn kẽ về các phương pháp chăm sóc, ưu và nhược điểm của từng điều một.
Nhưng chung quy lại, có người bầu bạn và chăm sóc những người mắc phải chứng tâm lý vẫn là cách luôn hữu hiệu nhất.
"Cảm ơn nhiều, hiện tại Thyst sao rồi?"
"Nhóc ấy sắp hoàn thành khóa huấn luyện hôm nay rồi, cần tôi triệu tập tới....."
"Không cần đâu, lát nữa nhóc đấy nếu có đến thì bảo đem thuốc tới luôn, tôi cần cho cậu ấy uống."
"Tôi hiểu rồi thưa Thiếu Gia."
Quản gia nữ rời đi, cậu sờ soạng tay áo Hajin thì phát hiện quần áo cậu ấy đang dần ướt đẫm hẳn, nên cứ theo quán tính bằng việc để Hajin trên giường một cách nhẹ nhàng, mở tủ quần áo, lựa những bộ thoải mái cho bệnh nhân.
"May là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-nguyen-y-ben-canh-cau/2915173/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.