30 phút sau.
"Và như thế, khi chúng ta muốn tìm hiểu rõ những quái vật có quá trình đột biến không rõ ràng, có thể thông qua những nguồn tin đáng tin cậy hoặc tìm trong Bách khoa....."
Sau khi vụ việc Ma Nhân đã lan truyền rộng khắp thành phố, danh tiếng của trường đang có dấu hiệu đi xuống trong tai mắt quý tộc.
Thực hành trong khoảng thời gian bất thường này, là điều vô cùng rắc rối, nên Ban Giám Hiệu đã quyết định sẽ cho toàn học sinh học phần lý thuyết cho đến khi mọi việc lắng xuống.
Cũng nhờ thế mà các học sinh tranh thủ thời gian hiếm có này bí mật làm những điều mình thích ngay giờ học này.
Hajin cũng hiếm hoi lắm mới có thể mở laptop để xử lý công việc dở dang của mình, Suho chẳng quan tâm tới mấy thứ này, chỉ làm mỗi việc là lén nhìn cậu.
"Kim Suho....? Cậu nãy giờ nhìn mình hơi nhiều lắm đấy...."
Sự soi mói bởi ánh mắt của người khác luôn khiến cậu cảm thấy khó chịu rất nhiều, ngay cả khi Suho nhìn một hồi, cậu bây giờ mới dám mở lời nhỏ nhẹ.
"Tớ đang vẽ mà cần một thứ gì đó làm mẫu, vậy nên....."
Hajin lại liếc vào những nét bút đang vẽ nên hình, cậu cũng lờ mờ đoán ra được cậu ấy đang vẽ ai đó.
Nó vẫn chưa hoàn thiện, trong lòng cậu bỗng chốc cảm thấy hồi hộp lạ thường.
"Suho...."
"Sao vậy?"
"Cậu vẽ ai vậy? Nhìn rất bình dị thật?"
Suho nghe thấy vậy chẳng hề hồi đáp, chuyển ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-nguyen-y-ben-canh-cau/2915168/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.