"Hả.......?"
Trong căn phòng bây giờ lại càng vô cùng choáng ngợp, sắc mặt Hajin đang dần trở nên trắng bệch đi, tập tài liệu cậu đang cố nắm giữ cũng theo đó mà rời lần lượt.
Yeonha đương nhiên không bỏ qua hành động này của cậu, trực tiếp nói ra một lời vô cùng cay nghiệt nhất.
"Sao bỗng chột dạ vậy? Hay là cậu bây giờ tự thừa nhận mình là một trong những Ma Nhân ấy đi, sau đó phơi bày rồi bị hành hình."
"Đó chính là niềm vinh quang lớn nhất dành cho cậu, dành cho người góp không chút công sức duy trì bình yên của thành phố này."
Cậu không thể nào tin nổi, chỉ vì bình yên, mà họ lại đi bảo một kẻ như cậu, tự sát công khai?
Cậu cứu bao nhiêu lần chẳng màng đến thân mình, cũng chỉ để nhận đi những lời nói cay đắng này sao?
Rốt cuộc thì, chẳng thể thay đổi được gì về cách nhìn ư?
"Yeonha, cậu điên rồi. Cậu ấy từng cứu mọi người, vậy mà cậu bảo cậu ta tự tử hả? Lòng dạ cậu sao không có chút thương xót nào hả?"
"Kim Suho, tôi chỉ là dựa trên phán đoán cá nhân của mình thôi, cậu cũng đừng nên làm lớn chuyện thế chứ."
Jonghak và Horak cũng gật đầu đồng tình, hai thành viên kia cũng chỉ theo thuận ý họ mà gật đầu.
Hành động này đã trực tiếp chọc điên tới Suho, không phân biệt đối xử mà nắm cổ áo cô ấy.
"Nếu giả sử cậu ấy là Ma Nhân, cậu và những người khác có thể ngồi đây sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-nguyen-y-ben-canh-cau/2915162/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.