Bên ngoài đường lớn ở khu rừng, Suho và Amethyst đang đứng đợi ở trạm xe buýt cũ kì, hầu như không có xe nào chạy qua.
"Anh Suho, sáng sớm như thế này cũng khá là yên bình....."
"Đúng vậy đấy, cảm giác này, có lẽ nếu không trải nghiệm một lần thì sẽ không thể nào biết mà."
"Nhưng chú ấy liệu có tới kịp không đây? Trễ 1 phút thôi cũng đủ rớt luôn rồi...."
"Em có phải thi Đại học hay vào trường Năng lực công lập nào đâu mà sợ tới thế chứ......?"
Suho cố gắng an ủi cậu bé, cũng canh chuẩn thời gian khi có một chiếc xe ô tô cỡ nhỏ tới chỗ của hai người.
*Két.....*
"Canh chuẩn đấy bác, cháu còn tưởng bác sẽ không tới nữa chứ."
Cửa kính dần hạ xuống, một bóng dáng ngồi ở ghế lái có độ tuổi gần 35 thở dài, nhìn hai người với vẻ mặt mệt mỏi.
"Còn không phải là cậu thiếu gia Suho và thiếu gia Hajin cho tôi công việc bảo mẫu này sao? Tôi lẽ nhiên phải tới đúng lúc rồi."
Soohyuk, người đàn ông thất nghiệp mà Hajin bất ngờ gặp vào nửa tháng trước đó, vốn dĩ không thể nào ở đây như vậy.
Nhưng Hajin phát hiện rằng, nếu bây giờ muốn trở thành một Thợ Săn tự do thì phải được trên 18 tuổi và có chứng nhận chính thức hoặc có người bảo lãnh dưới độ tuổi ấy, nên không thể nào bỏ qua được cơ hội này.
Nên từ đó, qua Hajin mà cả 2 người đều có thể trở thành Thợ Săn.
Quay trở lại hiện tại, chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-nguyen-y-ben-canh-cau/2915150/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.