*Rầm rầm rầm*
"Kim Suho, cậu có đó không, chuyện khẩn cấp rồi mà cậu vẫn còn tỉnh bơ như vậy đó hả?"
"Mau ra nhanh!"
Rachel gõ cửa phòng liên hồi, tiếng động lớn suýt làm kinh động đến các phòng khác. Cô tận mắt chứng kiến vụ bắt cóc, sao có thể bỏ qua được.
*Cạch*
"Ai mà ồn ào.....Rachel, sáng nay cậu không phải đi tập luyện sao? Giờ này sao thành ở đây rồi."
Suho ra mở cửa, trên đầu sớm vẫn còn là tổ quạ vì bị đánh thức quá sớm, chưa kịp chỉnh chu lại gì cả.
Cô nhìn mà suýt cười thẳng mặt một trò, lần đầu tiên thấy người nghiêm túc cũng có mấy lúc cẩu thả.
Nhưng giờ chuyện chính quan trọng hơn, cô lén chụp cảnh này lại, sau đó nói thẳng những gì mới xảy ra cho đối phương biết.
"Nayun cũng có tới đây hả? Nhưng tớ chặn số của cô ấy rồi nhỉ, có khi nào..."
"Lỗi do tớ, hôm qua tớ cứ nghi là có ai bám theo nhưng không hề kiểm tra lại, thành ra để người ta có được thời cơ nắm thóp."
"......."
"Giờ nên làm sao. Nếu cậu ấy loan tin này, phía gia tộc cậu chắc chắn sẽ có động thái."
Rachel có chút hiểu biết về gia tộc họ Kim, thủ đoạn đoạt người của họ có chút tàn
"Chuyện đó là hoàn toàn vô căn cứ. Tớ đã cắt đứt hoàn toàn rồi, đời nào lão già đó lại thu nhận một con chó vừa cắn chủ nhân."
Suho bước vào phòng chỉnh trang sơ sài, mặc quần áo và khoác bừa một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-nguyen-y-ben-canh-cau/2915117/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.