"Mình đúng là....vẫn chẳng thể làm được gì cả....."
Anh đang ngồi bên ngoài phòng phẫu thuật, ánh mắt anh chỉ dán chặt vào sàn nhà, thi thoảng lại dời ánh mắt về cửa chỉ vọn vẹn vài phút.
"3 tiếng.....đúng là thời gian thích tra tấn người khác bằng kiểu này......"
Nayun cũng tới nơi sau khi được điều trị và băng bó những nơi bị thương, cũng im lặng mà theo người bạn tới gần cửa phẫu thuật, chẳng thể kiếm được lời nào để xua tan đi bầu không khí tĩnh mịch này.
Rachel cùng hai đứa nhóc cũng tới nơi, cô cũng nắm rõ tình hình, chỉ còn cách im lặng mà chờ đợi cuộc phẫu thuật kết thúc.
Hajin nằm bên trong phòng phẫu thuật cũng không biết trời đất gì, cơ thể đang được những bác sĩ phẫu thuật đang cố chữa chạy, đoạt về lại khỏi tử thần.
Cậu mơ màng như một người thực vật, nhưng sâu thẳm trong giấc mơ, một luồng ánh sáng màu xanh nhạt chiếu lên.
Dù nó nhỏ, nó có một ánh tia yếu ớt, cậu trong mơ vẫn vô thức đi về phía nó.
Vừa lạnh nhạt, nhưng cũng vừa ấm áp đan xen lẫn dễ chịu, như một tia hi vọng cứu vớt linh hồn của cậu.
- ------------------------------
*Bíp*
Đèn phẫu thuật bên ngoài vụt tắt, ai cũng cảm nhận được liền chú ý tới cánh cửa không rời một khấc.
Vài phút sau, cậu được đưa ra ngoài trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, đội ngũ phẫu thuật đang di chuyển cậu tới phòng bệnh được chỉ định.
Một người đứng ra nói chuyện thay họ, Suho nghe xong tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-nguyen-y-ben-canh-cau/2915087/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.