Tinh Tinh bối rối nhìn bé khóc, sau đó nhanh chóng đi tới, ấp úng nói, “Không sao…. Không sao…. Mình có cách.”
Hai mắt Miêu Miêu đẫm lệ nhìn bé, “Cách gì?”
Tinh Tinh lau nước mắt cho Miêu Miêu, “Buổi trưa sẽ nói cho cậu.”
Bởi vì Chu Viên không đến nên Miêu Miêu ngồi một mình một bàn, Tinh Tinh suy nghĩ xong liền dời ghế vào bên trong, sau đó chuyển ghế của Miêu Miêu ra hàng sau.
Thế là bàn phía trước thì trống mất hai ghế, còn chỗ của Tinh Tinh lại thành ba chỗ ngồi.
Tinh Tinh nắm tay Miêu Miêu, khí phách nói, “Mình có cách.”
Đặng Phong lại gần, “Cách…. Cách…. Gì?”
Tinh Tinh thần bí nói, “Buổi trưa mấy cậu sẽ biết.”
Buổi trưa ăn cơm xong là phải ngủ trưa, giáo viên sẽ tới trông coi mọi người, Miêu Miêu cũng dựa vào trên mặt bàn giống như Tinh Tinh.
Sau đó Tinh Tinh bỗng nhiên kéo tay Miêu Miêu, nhỏ giọng nói, “Chúng ta đi WC đi.”
Miêu Miêu chuẩn bị giơ tay kết quả lại bị Tinh Tinh kéo lại, sau đó bé cẩn thận ngồi xổm xuống, Miêu Miêu không hiểu vì sao bé lại làm như vậy, thế là cũng cẩn thận ngồi xổm xuống theo.
Đặng Phong ở đằng sau cũng cẩn thận ngồi xổm xuống giống vậy.
Tinh Tinh dẫn đầu ở phía trước, hai cánh tay chống trên mặt đất, sau đó chậm rãi bò ra ngoài.
Miêu Miêu học theo, cùng bò ra bên ngoài theo bé.
Lúc ra khỏi phòng học, Miêu Miêu chuẩn bị đi đến nhà vệ sinh thì bị Tinh Tinh kéo đến bên cạnh một bồn hoa.
Tinh Tinh nói, “Miêu Miêu, chúng ta đến nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-muon-lam-ban-tot-voi-cau/527595/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.