Ba Chu lại gần nên dễ dàng xem được đoạn tin nhắn này, vui vẻ nói, "Một đống đồ ăn vặt nhỏ đổi với bốn trăm ngàn tiền sửa màn hình, thì ra thương nhân vĩ đại nhất thế kỷ này lại làm ăn như vậy."
Chu Viên ngẩng đầu, ánh mắt giống như đang nhìn đồ ngốc nhìn ba mình sau đó nói, "Lòng người quý hơn tiền tài."
Ba Chu cảm thấy thanh máu trên đầu mình giờ phút này đã sắp thấy đáy.
Ông đụng vai Chu Viên, "Người anh em, mẹ của con không có ở đây con hãy thành thật nói cho ba biết, con trùng sinh từ năm nào về? Con có nhớ dãy số của tờ vé số trúng thưởng không, lúc đó ba có dáng vẻ gì? Ba tuyệt đối sẽ không nói ra."
Chu Viên đứng lên, cầm quả táo gặm một cái, "Ba không nên trầm mê vào sự hư cấu này." Sau đó cậu cảm thấy không thích hợp, cúi đầu xuống liền thấy trên trái táo toàn là máu, còn có một chiếc răng cắm ở trên.
Cậu bình tĩnh không quay đầu lại mà trực tiếp đi vào phòng vệ sinh.
Ba Chu bị con mình chặn họng không nói được gì, một bên khác dì Hoa nhìn tin nhắn không nhịn được nói với chú Hoa, "Bạn ngồi cùng bàn với Miêu Miêu thật sự giống như thành tinh."
Bạn học Chu Viên lại lần nữa đổi mới hiểu biết đối với "Một đứa trẻ đến cùng có thể thông minh đến mức nào" của dì Hoa. Khó trách cô Lý lại nói với cô, hoàn toàn có thể đối xử với đứa bé đó như người lớn, vừa nói chuyện lễ phép có phong độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-muon-lam-ban-tot-voi-cau/527569/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.