Chu Viên thật sự không nghĩ tới vấn đề này, chỉ là anh đã dứt khoát nói nếu như Miêu Miêu không ở bên anh thì sau này anh thích người khác đối phương nhất định sẽ không vui, có điều lúc đó anh căn bản không nghĩ đến nếu không ở bên Miêu Miêu thì cô vẫn có thể ở bên người khác.
Đến tận hôm sau Miêu Miêu vẫn còn chóng mặt vì lời giải thích này.
Nhưng mà khi nhìn thấy thời gian sau khi thức giận bỗng nhiên cô lại thấy chán nản, chắc là mẹ đã nhìn thấy rồi.
Tối qua về nhà hơi trễ, lúc đó chắc chắn ba mẹ vẫn chưa lên mạng, nhưng mà sau đó nhất định sẽ xem mà không chừng còn thấy được tin tức này.
Miêu Miêu không biết ba mẹ sẽ có thái độ gì, dù sao cô cũng sắp lên lớp mười hai….
Ba đang xem điện thoại nên không để ý đến cô đã thức dậy, nhưng mà sắc mặt cũng không dễ nhìn, Miêu Miêu chưa bao giờ thấy sắc mặt ông khó coi như vậy, cô nuốt ngụm nước bọt, xong rồi, không phải là đang đọc chuyện của cô với Chu Viên chứ?
Mà lúc này mẹ đang ở trong phòng bếp nấu cơm.
Miêu Miêu lén lút chạy vào phòng bếp, “Mẹ, con giúp mẹ.”
Miêu Miêu vừa nói vừa rửa rau, bởi vì chột dạ nên đã biết rõ còn cố hỏi, “Sáng nay chúng ta ăn gì vậy?”
“Cháo, rau xào, sao hôm nay con dậy sớm thế? Kết quả cuộc thi hôm qua thế nào rồi?” Vốn dĩ hôm qua mẹ Hoa cũng định đi xem bọn nhỏ thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-muon-lam-ban-tot-voi-cau/3363600/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.