Lúc chiều vẫn là ba tới đón Miêu Miêu, bởi vì ba cũng tan làm vào giờ này. 
Khi về nhà mẹ Hoa mưới biết được thì ra ba Hoa đến trường học của Miêu Miêu làm bác sĩ. 
Mẹ Hoa cảm thấy kinh ngạc đồng thời lại cảm thấy đây là một lựa cực kỳ tốt. 
Anh vốn không am hiểu xã giao giữa người với người, không thì cũng sẽ không cực khổ lâu như vậy nhưng vẫn không có được cơ hội thăng chức. Hơn nữa qua nhiều năm như vậy thân thể đã không còn chính xác như lúc trước, bây giờ làm bác sĩ trong trường học, thời gian dư dả không nói hơn nữa còn là công việc 9-5* nên có thể làm được một số việc mà trước kia không có thời gian làm. 
(*9-5: Đi làm lúc 9 giờ sáng và tan làm lúc 5 giờ chiều.) 
Bản thân ba Hoa cũng cảm thấy rất tốt, thế là người một nhà bởi vì chuyện này mà đều vui mừng. 
Miêu Miêu còn đặc biệt nói chuyện ba đã tiêm vắc xin cho mình. 
Bé cũng nhỏ giọng nhắc đến chuyện nói dối, bé muốn nói cho mẹ bé làm sai nhưng mà bé đã sửa sai rồi. 
Mẹ Hoa ngồi trên ghế bên cạnh, "Lúc ấy Miêu Miêu rất khó chịu đúng không?" 
Cái mũi Miêu Miêu chua chua, rất rất buồn bã, "Sau này con không nói dối nữa." 
"Miêu Miêu thật tuyệt." Mẹ Hoa hôn lên trán Miêu Miêu một cái, "Nếu như nói dối làm bản thân cảm thấy rất khó chịu thì không thể nói dối nữa." 
"Ngày mai Miêu Miêu có muốn đi cùng ba tìm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-muon-lam-ban-tot-voi-cau/2201401/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.