Phương Lan Sinh do dự, mỗi lần quyết tâm phản kháng Bách Lý Đồ Tô đến buổi tối nhất định sẽ bị hắn ôm lấy từ đằng sau, làm mình chẳng biết phản kháng thế nào. Phương Lan Sinh cũng không biết tại sao, chỉ nghĩ đây là biểu thị cho việc y quá lương thiện hiền lạnh.
Ài, Phương Lan Sinh còn nhẹ dạ quá. Y bị đầu gỗ ôm trong ngực, nhìn thấy lồng ngực hắn còn phập phồng, ban đêm gió lớn y đều vô thức dụi mặt trên vai hắn, hắn cũng ôm chặt y làm cả người y nằm gọn trong lòng mình.
Lâu dần thành thói quen, nhưng Phương Lan Sinh vẫn còn chưa quên kế hoạch lấy lại uy phong của mình. Khi nào tới Cam Tuyền thôn, Phương Lan Sinh nhất định phải cho Tương Linh thấy sự lợi hại của mình!
Nhưng mà… dạo này động tác của đầu gỗ lúc đêm nhẹ nhàng đi nhiều… Cũng… cũng không quá đau… Phương Lan Sinh xoa mông nhớ lại, đau đầu một phen, không biết mặt mũi đã đỏ lựng tự bao giờ.
“Chọn tới chọn lui không bằng chọn hôm nay!” Y âm thầm nắm tay quả quyết, gò má hồng hồng đều vì hưng phấn, thậm chí A Tường trên cao lại sà xuống ngậm dây cột tóc của mình y cũng mặc kệ.
Bách Lý Đồ Tô nhìn thấy lông mày nhăn lại. Hắn phát hiện đúng là mãi mãi không hiểu Phương Lan Sinh này đang nghĩ gì.
Ban đêm ngang qua một khách điếm, mọi người dừng lại ăn cơm tối rồi lên lầu nghỉ ngơi. Phương Lan Sinh ôm túi thư ngồi trên giường, y quyết tâm không thành toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-lan-dong-nhan-sat-tinh-dai-phat/2193122/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.