Phương Lan Sinh một tay vòng siết chặt góc áo hắn, một tay nắm cổ tay Bách Lý Đồ Tô.
Bàn tay này, vừa bị Phong Tình Tuyết đưa chân khí vào, còn run rẩy vì chống cự.
Phương Lan Sinh không dám nhìn thẳng hắn mà cúi gằm. Y ăn mặc đơn bạc, có tiếng sấm rền vang kéo theo một trận gió luồn vào dưới lớp áo mỏng, khiến cả người Phương Lan Sinh lạnh cóng đến phát run lên.
“Lan Sinh, Lan Sinh làm sao thế, sao quần áo lại thế này?” Tình Tuyết đỡ Bách Lý Đồ Tô dậy, ngồi xổm nhìn y hỏi.
Phương Lan Sinh mặt mày trắng bệch, cả người cứng ngắc, Tương Linh cũng đã chạy tới tò mò nhìn y, “Bí đao… sao lại thế này?”
Tình Tuyết kể, Hồng Ngọc bảo mọi người chờ mình đi tìm vậy mà mãi không thấy về, nàng thấy lo nên mới chạy đi tìm. Kết quả không tìm thấy Hồng Ngọc tỷ nhưng lại tìm thấy Đồ Tô và Lan Sinh.
Đầu gỗ hiện giờ nhắm mắt lẳng lặng nằm bên người nàng.
“Tô Tô, có phải lại đả thương cậu không, Lan Sinh sắc mặt cậu không được tốt…”
Phương Lan Sinh lắc đầu, y mặc lại áo khoác, khoanh chân ngồi cách xa chỗ Phong Tình Tuyết và Bách Lý Đồ Tô.
“Dựa vào hắn… đả thương… đả thương được ta…”
Phương Lan Sinh nói, còn chưa hết câu đã bị Tương Linh mắng, “Bí đao không biết xấu hổ.”
Phương Lan Sinh không nói được câu nào, nhất thời chỉ cúi đầu yên lặng.
Bách Lý Đồ Tô hôn mê thật lâu mới tỉnh lại, khi đó Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-lan-dong-nhan-sat-tinh-dai-phat/2193103/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.