Phương Lan Sinh dường như nghe lời, tạm thời không tranh cãi, hai tay ôm cổ Bách Lý Đồ Tô, cằm tựa trên vai hắn. Thời gian trên không trung ngắn ngủi, với Phương Lan Sinh lại như thiên thu. Y chớp mắt, thành thật ở yên trên lưng đầu gỗ, yên lặng đến nỗi lúc Bách Lý Đồ Tô đáp xuống đất còn phải quay đầu nhìn lại xác định người nọ vẫn còn ở phía sau.
Tình Tuyết các nàng đứng cách đó không xa, cúi đầu tò mò nhòm vào sơn cốc. Bách Lý Đồ Tô buông Phương Lan Sinh, ngẩng đầu nhìn thấy tượng Nữ Oa trước mắt, thu lại tầm nhìn, cúi đầu giơ tay ra hướng tượng thần, làm một vài động tác Phương Lan Sinh chưa từng thấy qua.
Không chỉ là đang hành lễ với Nữ Oa đại thần, Bách Lý Đồ Tô còn đang hành lễ với người mẹ đã chết trong sơn động từ hơn mười năm trước của hắn. Bách Lý Đồ Tô sờ thuốc cải từ hoàn sinh trong ngực, đây là khát vọng mà hắn mong mỏi, cho dù kết quả thế nào hắn cũng muốn phải thử một lần.
Khi còn bé Bách Lý Đồ Tô được sư tôn mang về Côn Lôn sơn, tới nay đã hơn mười năm chưa từng trở lại Ô Mông Linh Cốc. Trong sơn cốc mọi thứ đều chỉ còn là phế tích, cỏ dại mọc thành bụi, thoạt nhìn đổ nát hoang sơ không hề có sức sống.
Hắn dọc theo sơn đạo đi xuống dưới, mắt đen láy ngẩng lên nhìn tượng thần Nữ Oa, Phương Lan Sinh được hắn cõng cả đoạn đường cũng vội vàng theo sau, Hồng Ngọc nhìn thấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-lan-dong-nhan-sat-tinh-dai-phat/2193086/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.