Sáng hôm sau Tô Khanh đặc biệt dậy sớm sửa soạn đến trường đại học A nhận việc.
Nhìn cô một thân áo sơ mi kiểu với quần tây trang nhã ôn hòa, mái tóc dài xoăn nhẹ ngang hông, dung mạo xinh đẹp trong veo, mẹ Tô khẽ chậc lưỡi:"Con gái càng lớn càng xinh đẹp."
"Giống mẹ đấy ạ." Tô Khanh cười cười lấy lòng.
Mẹ Tô vui vẻ cười:"Đúng là dẻo miệng."
Tô Khanh đi về phía huyền quan thay giày, khẽ nói:"Bây giờ con đến trường, mẹ với bố cứ ăn sáng đi nhé, con ra ngoài ăn."
Mẹ Tô đi theo cô ra huyền quan:"Con vừa về nước đã vội nhận việc vậy à? Sao không nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa?"
Giọng điệu của mẹ Tô không tránh khỏi tràn ra sự lo lắng.
Tô Khanh lắc đầu, tỏ vẻ không sao:"Mẹ yên tâm, con tự biết chăm sóc bản thân. Con đi trước đây."
Tô Khanh mở cửa đi ra ngoài, lấy chìa khóa xe từ trong túi xách ra, chậm rãi lái xe ra khỏi nhà.
Trường đại học A cách nhà cô khoảng chừng mười lăm phút lái xe. Thời điểm Tô Khanh đỗ xe vào bãi xe của trường, đồng hồ vừa điểm bảy giờ sáng.
Cô theo chỉ dẫn của các sinh viên đi đến phòng làm thủ tục nhận việc.
Không đến mười lăm phút sau cô đã có thể đi đến văn phòng riêng của mình để sắp xếp đồ đạc. Tô Khanh âm thầm quan sát căn phòng. Ở giữa đặt một bàn làm việc lớn, bên tay trái là ghế sô pha nhỏ và bàn trà để tiếp khách, bên phải là kệ sách rất lớn.
Cô khá hài lòng về văn phòng này, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-khanh-ninh-triet/901666/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.