Tô Khanh đã không để ý đến Ninh Triết suốt một tuần.
Được nghỉ đông một tuần, cô đều trốn trong phòng cuộn tròn trong chăn đọc truyện, hoặc giải đề. Bình thường ra ngoài đi dạo gặp phải Ninh Triết cô cũng sẽ làm như không nhìn thấy.
Thật ra cô vẫn còn rất tức giận chuyện lần trước. Cô nghĩ nếu đã là bạn bè, thì cô nên cho bạn bè lời khuyên trong những trường hợp như thế. Nhưng Ninh Triết chẳng những không nghe cô nói, còn tức giận với cô.
Quả thật là do cô quản nhiều, từ giờ về sau cô sẽ không quản nữa.
Thời điểm trở lại trường học, bắt đầu đếm ngược 100 ngày thi đại học. Khối 12 gấp rút ôn thi, giải đề, bận đến mắt mũi tối sầm.
Tô Khanh cũng đã chuyển lên bàn đầu ngồi, không ngồi cùng Ninh Triết nữa. Hiện tại Ninh Triết ngồi một mình, không có ai quản lý, trở lại dáng vẻ tùy hứng như xưa.
"Lớp trưởng, câu cuối cùng của đề này cậu ra bao nhiêu thế?"
Một nam sinh ngồi bên cạnh Tô Khanh lên tiếng hỏi.
Cô nhìn qua đề trong tay cậu bạn ấy, khẽ đáp:"Tôi ra mười bảy."
"Vậy bài này tôi làm sai rồi. Lớp trưởng, cậu xem giúp tôi được không?"
Tô Khanh nhiệt tình gật đầu:"Được, cậu đưa qua đây."
Lúc cô đang giảng bài cho cậu bạn đó được hơn phân nửa thì cửa lớp đột nhiên bị đẩy mạnh một cái, thu hút toàn bộ sự chú ý.
Giờ đã hơn tám giờ, tiết tự học buổi tối kết thúc khá muộn, khoảng chín giờ tối mới xong.
Người vừa đi ra chính là Ninh Triết.
Nếu là bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-khanh-ninh-triet/901645/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.