Rất nhanh thịt nướng đã được mang ra.
Nóng hổi, cực kì thơm.
Ông chủ mặt mày rạng rỡ nhìn Ninh Triết:"Gần đây không thấy cậu ghé ăn, có việc gì sao?"
Ninh Triết thản nhiên đáp:"Không có việc gì, gần đây có người quản lý, tan học chỉ có thể về nhà."
Vừa nói, ánh mắt vừa hướng đến chỗ Tô Khanh.
Cô chột dạ ho một tiếng, rũ mi mắt không nhìn thẳng vào cậu.
Ông chủ cũng đưa mắt nhìn về phía cô, cười nói:"À, anh hiểu rồi."
Ánh mắt của ông chủ, thật sự hiểu rồi sao?
Ông chủ lại lên tiếng, lần này là chào hỏi Tô Khanh.
"Chào em, anh tên là Quan Du, là ông chủ của quán ăn này."
Tô Khanh lúc này mới ngước này nhìn Quan Du, mỉm cười:"Chào anh, em tên là Tô Khanh."
Nhìn bề ngoài, có lẽ Quan Du cũng không lớn hơn cô nhiều lắm.
Đợi lúc anh ấy đi vào trong tiếp tục công việc, Tô Khanh mới hỏi Ninh Triết:"Cậu quen anh ấy sao? Anh ấy bao nhiêu tuổi, trông không lớn lắm."
Ninh Triết đang gỡ thịt ra khỏi xiên, không nhìn cô, chỉ đáp:"Lúc đầu do tôi đến ăn nhiều nên miễn cưỡng quen biết, về sau anh ấy cũng làm thêm ở quán bar giống tôi, nên mới thân thiết hơn. Anh ấy đã tốt nghiệp đại học rồi, kinh doanh quán ăn nhỏ, có thời gian sẽ đến quán bar làm pha chế."
"Ồ." Tô Khanh há miệng:"Anh ấy giỏi thật."
Tuổi còn trẻ đã biết kiếm tiền như vậy. Tô Khanh không nhịn được nhìn Quan Du một cái, bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Ninh Triết thu biểu cảm của cô vào mắt, không vui nói:"Cậu ngưỡng mộ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-khanh-ninh-triet/901639/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.