Lúc Tô Khanh về phòng cất cặp sách thì nhìn thấy hộp quà lúc sáng Tống Vân đưa.
Cô âm thầm kêu lên một tiếng, cô quên mất đưa nó cho Ninh Triết rồi.
Tô Khanh cầm theo hộp quà đó và ít bánh ngọt sang gõ cửa nhà họ Ninh.
Người mở cửa là Ninh Triết.
Có lẽ cậu ta chỉ vừa mới tắm xong, trên người mặc áo hoodie màu đen rất to, bên dưới là quần dài đơn giản. Tóc vẫn còn ướt, bên trên phủ cái khăn tắm màu xám.
Nhìn thấy Tô Khanh, cậu có chút ngạc nhiên, cất giọng:"Có chuyện gì?"
Tô Khanh giơ túi lớn túi nhỏ trong tay lên:"Bố mẹ tôi bảo tôi đem ít bánh qua cho cô Ninh."
"Mẹ tôi đi siêu thị rồi, cậu vào nhà ngồi không?"
Vừa nói Ninh Triết vừa mở cửa rộng ra thêm một chút.
Tô Khanh có chút xấu hổ, liền lắc đầu:"Không cần đâu, nhờ cậu nói lại với cô Ninh là được."
Nói đến đó, cô lấy hộp quà kia từ trong túi áo ra đưa về phía Ninh Triết, nói:"Cái này của cậu."
Ninh Triết sững sờ hai giây, cậu nhìn hộp quà trên tay cô, hỏi:"Cái này là ai tặng?"
"Tống Vân." Tô Khanh ngước mắt nhìn cậu:"Cậu ấy nhờ tôi đưa nó cho cậu."
Sắc mặt Ninh Triết liền trở nên lạnh lùng, chán ghét nhìn hộp quà kia:"Tôi không cần, cậu cứ tùy ý vứt đi."
"Không được. Là cậu ấy nhờ tôi đưa cho cậu. Cậu cứ cầm đi, xử lý thế nào là việc của cậu."
Ninh Triết thô lỗ cầm lấy toàn bộ đồ trên tay cô, bao gồm hộp quà kia, trước khi đóng cửa còn không quên cảnh cáo:"Lần sau cậu đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-khanh-ninh-triet/901637/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.