Hôm đó, khi Quý Tiêu Bạch như mất hồn trở về căn hộ lớn, Lâm Lan xông đến ôm lấy anh ta.
“Tiểu Bạch, Tô Hòa nói gì với cậu cũng là giả dối, đều là lừa cậu thôi, cô ta chỉ muốn trả thù chị, trả thù Hạo Hạo, chị là chị gái của câu mà, trên đời này ngoài bố ra, chị mới là người thân nhất của cậu!”
Anh ta để mặc chị ta ôm, mặt không cảm xúc mở lời:
“Chị đưa Hạo Hạo đi đi, đi ngay bây giờ, nếu không tôi sợ không kiểm soát được bản thân, nhưng tôi không thể gây chuyện, tôi đã hứa với Tô Hòa, ngày mai phải hợp tác với cô ấy hoàn thành việc quan trọng, cô ấy rất coi trọng chuyện này, tôi không thể làm cô ấy thất vọng.”
Lâm Lan nhìn anh ta, dường như nhận ra điều gì đó, lộ ra vẻ kinh hãi.
Rất nhanh sau đó chị ta đưa Hạo Hạo biến mất.
Sau khi ly hôn, một thời gian dài Quý Tiêu Bạch không dám tìm Tô Hòa.
Anh ta không mặt mũi nào gặp cô.
Anh ta biết cô nhất định không muốn nhìn thấy mình.
Dù sao, chính bản thân anh ta cũng không thể tha thứ cho mình.
Cuối cùng một đêm nọ, anh ta không nhịn được đến biệt thự, nhưng lại phát hiện biệt thự đã đổi chủ.
Tô Hòa đã bán nơi họ từng chung sống.
Anh ta bỏ ra số tiền lớn mua lại biệt thự, từ ấy sống trong đó say sưa mộng mị, rơi vào những giả định hư vô.
Anh ta hết lần này đến lần khác tưởng tượng về đứa con đã đến rồi đi trong khoảnh khắc kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hoa/5212495/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.