Sai mật khẩu.
Anh ta sững sờ đứng ở cửa.
Tô Hòa đã đổi mật khẩu, điều này khiến anh ta hơi khó chấp nhận.
Chẳng lẽ là để đề phòng anh ta sao?
Lấy điện thoại gọi cho cô, reo được hai giây thì bị dập máy.
Gọi lại, lại bị dập. [Có chuyện gì?]
WeChat của cô bật lên, vỏn vẹn ba chữ đơn giản.
Anh ta thở dài một hơi, nói ra lý do đã nghĩ sẵn từ trước: “Anh đến lấy bộ đồ ngủ, em biết đấy, không có bộ đồ ngủ đó anh không ngủ được.”
Tô Hòa im lặng một lúc lâu không trả lời, đúng lúc anh ta nghĩ cửa sắp mở ra.
Cô lại gửi: [Trong thùng ngoài cửa, tự tìm đi.]
Anh ta có chút hoang mang.
Trong thùng ngoài cửa sao?
Nhìn quanh, quả nhiên ở cửa có chất một đống thùng giấy, rõ ràng là chuẩn bị vứt đi nhưng chưa kịp.
Tùy tiện lục lọi một chút, quả nhiên, một số quần áo của anh ta bị nhét tùy tiện trong một chiếc thùng.
Điều này khiến anh ta cảm thấy hơi tức giận.
Tô Hòa vứt đi như vậy, sau này khi anh ta quay lại sẽ dùng gì?
Đột nhiên, anh ta nhìn thấy ở chỗ dựa tường, bày biện hàng chục khung ảnh lớn nhỏ.
Híp mắt lại, nhìn rõ ra đó là ảnh treo tường.
Đó từng là những thứ được Tô Hòa coi như báu vật.
Lúc này, chúng cứ xiêu vẹo, lộn xộn chất đống ở góc tường.
Anh ta không thể tin được nhìn đống đồ đó.
Trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp mạnh mẽ, xen lẫn sự tức giận, tủi thân, thậm chí còn có một chút tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hoa/5212493/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.