Nhà bọn họ cũng không có xem thường thị thiếp, con băn khoăn cái gì? Lúc Bình Bắc hầu lấy vợ đã công thành danh toại, là Chinh Lỗ Đại nguyên soái oai phong một cõi, là một Hầu gia trẻ tuổi phú quý, có loại danh môn quý nữ nào mà ông ấy không lấy được? Nhưng ông lại cam tâm tình nguyện cưới thứ nữ Mạnh gia về làm vợ, có thể thấy được ông tính tình hào sảng, những lễ giáo thế tục, thân phận địa vị, đều không để ở trong lòng. 
Hai nhi tử của Bình Bắc hầu đều trẻ tuổi anh hùng giống với phụ thân chúng, cầm đao cưỡi ngựa, lập nhiều chiến công. Đã đi đánh trận giống với phụ thân thì cách làm người cũng giống với phụ thân, sẽ không để ý đến đích xuất hay thứ xuất, chính thất hay tiểu thiếp. 
- Nha đầu ngốc, con yên tâm đi, không có chuyện gì đâu. 
Thu di nương chắc chắn nói. Ta là mẹ ruột của con, chỉ có giúp con chứ không có hại con, nếu như không phải trước sau đã tìm hiểu rõ ràng, ta có thể lỗ mãng tới Tây Viên hay sao? 
Trình Bạch cúi đầu ngồi ở trên giường, yên lặng không nói. Thu di nương xoay người nàng lại: 
- Con còn dám ghét bỏ ta sao? Con cũng là đồ không có lương tâm, không có ta thì con ở đâu ra? 
Trình Bạch vội ngẩng đầu lên nói: 
- Làm sao có chuyện đó, người thân nhất của nữ nhi chính là mẹ mà. 
Thu di nương cười nhẹ: 
- Xem như con còn có lương tâm. 
Bà vốn đã rất đẹp, khi cười lên lại càng quyến rũ, rực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hoa-anh-nguyet/69556/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.