Từ Sâm sắc mặt tái nhợt, ánh mắt thống khổ, A Trì đau lòng, nhẹ nhàng nói chuyện với ông tựa như dỗ hài tử: 
- Phụ thân ngồi xuống đây, chúng ta từ từ thương lượng cách giải quyết, có được không? 
Từ Sâm đột nhiên thức tỉnh, hết sức xấu hổ. Mình nói với Trọng Khải không chỉ một lần rằng sẽ chăm sóc A Trì, không để A Trì lo lắng. Rốt cuộc mình làm phụ thân lại thất hồn lạc phách trước mặt A Trì, khiến nó không yên lòng. 
Từ Sâm ngồi cạnh A Trì, cố gắng khiến cho giọng nói của mình vững chãi, thần sắc bình tĩnh: 
- Phụ thân đi cầu xin tổ phụ con. Tổ phụ con rất thương yêu con cháu. A Trì, chuyện này phụ thân sẽ làm tốt, con cứ yên ổn dưỡng thai, đừng suy nghĩ lung tung. 
A Trì cười khôn khéo: 
- Dạ, con nghe lời cha, không suy nghĩ lung tung. Phụ thân, tổ phụ thương yêu con cháu nên hẳn sẽ đồng ý với cha. Nhưng lỡ như ông ấy không đồng ý thì sao? Phụ thân, con chỉ nói là lỡ như thôi. 
Mặt Từ Sâm lại trắng bệch. A Trì vội thấp giọng nói: 
- Nữ nhi có một ý nghĩ, phụ thân nghe thử xem có được không? 
Nàng từ từ nói ra tính toán của mình, Từ Sâm gật đầu: 
- Nghe theo A Trì của ta. 
Tiễn Từ Sâm đi rồi, A Trì vẫn không yên lòng, sai người mời sư công đến: 
- Sư công là đại hiệp khách, ngài hành hiệp trượng nghĩa cứu người nhé? 
Sư công mặt mày hớn hở: 
- Lão nhân gia đã nhiều năm không làm nghề này rồi, nay có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hoa-anh-nguyet/1851958/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.