Bởi vì trải qua đủ loại gút mắc theo năm tháng, Mạnh Lại rất phản cảm với Chung gia, không thích lây cả con cái của Chung gia. Lúc nhỏ xem như bỏ qua, Du Nhiên và Thủy Băng Tâm luôn thân thiết với nhau, thường xuyên qua lại, bộ dạng Chung Hoành đẹp mắt, miệng cũng ngọt, hay theo sau Trương Kình, Trương Mại gọi “ông ngoại” “bà ngoại”, không hề làm người ta chán ghét. Nhưng sau khi lớn lên thì Chung Hoành và Trương Đồng luôn giận dỗi, cãi vã nhau, hai người vừa thấy mặt là ầm ĩ, Mạnh Lại bao che khuyết điểm liền cực kì không thích Chung Hoành:
- Tiểu tử thúi, chỉ biết làm Đồng Đồng của ta không thoải mái.
Ba năm trước, Chung Hoành tràn đầy hùng tâm tráng chí đi đến Liêu Đông “kiến công lập nghiệp, bảo vệ quốc gia”. Phụ thân hắn Chung Tuân rất ủng hộ:
- Nam nhi phải nên như vậy!
Mẫu thân hắn Thủy Băng Tâm cũng không phản đối, Cát An hầu phủ là dựa vào quân công mà lập nghiệp, nam nhi Chung gia nhập ngũ là chuyện rất đương nhiên.
Tổ mẫu của Chung Hoành Tôn thái phu nhân thật không nỡ xa Chung Hoành, nói thế nào cũng không lay chuyển được nhi tử, quản không được tôn tử, cuối cùng giận cá chém thớt, đem Thủy Băng Tâm ra chửi mắng một phen:
- Hoành nhi muốn đi cái xứ Liêu Đông cực khổ kia kìa, con làm mẹ mà không biết cản nó, con là người chết có phải không?
Nước mắt tổ mẫu không ngăn được bước chân người trẻ tuổi, Chung Hoành từ từ mở ra muôn vàn khó khăn, kiên quyết dứt khoát rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hoa-anh-nguyet/1851907/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.