Mạc Ngữ đem quà cho tiểu đệ để xuống đất, “Không phải quan gia gì, chỉ là đến đại doanh của huyện làm huấn luyện quân thôi ạ.”
“Thì đó chính là làm quan lớn rồi còn gì.” Đại tẩu kinh ngạc cảm thán.
Đối với bá tánh bình dân mà nói thì, chỉ cần làm việc ở quan phủ, thì chính là làm quan rồi.
Mạc Ngữ không tính toán tiếp tục cái đề tài này, thổi phồng hư vinh chỉ có hai loại kết quả, một là bị người ta nhìn thấu rồi cười chê, mặt khác phải rước vào bao nhiêu mối giao thiệp xã giao, mà kết quả của việc xã giao đó là không ngừng có người tới cửa nhờ giúp đỡ. Cả hai loại kết quả này nàng đều không muốn ôm, cho nên dứt khoát im lặng.
“Món này là cho Ca ca Tẩu tẩu.” Ý bảo hai phần quà giấy gói hình núi nhỏ Lạc Thành để trên đất, thuận lợi dời đi sự chú ý của bọn họ.
Chuẩn bị cho hai vị huynh trưởng là hai phần quà giống nhau, chứ không phải một người một phần quà khác, bởi tặng quà khác nhau sẽ sinh ra so sánh rồi dẫn tới mâu thuẫn.
"Có ai lại mặt mà tặng nhiều quà thế đâu.” Lập tức mở ra xem có vẻ quá ham quà, dù sao cũng đang ở nhà mình, quà còn đó còn sợ không có thời gian mở xem hay sao, Đại tẩu không để ý mấy hộp quà đó, duỗi tay qua kéo tay em chồng, “Ta nói ngươi nghe, ngươi cho đồ nhà mẹ đẻ ấy, thì đừng quá phô trương, bà mẹ chồng bên kia biết sẽ không vui đâu, con bé ngốc này.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hien-the/222139/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.