Edit & Beta: Hann
Tiết trời mùa xuân se lạnh, Hàng Chính ngồi trên bệ cửa sổ phòng làm việc nhìn Trần Ngũ cầm cây lau nhà giống như một con ong nhỏ chăm chỉ, lau sạch sẽ phòng làm việc từ trong ra ngoài. Thế nhưng trong miệng Trần Ngũ vẫn không ngừng lẩm bẩm cái gì, Hàng Chính phát huy thính lực cực tốt của mình, phát hiện Tiểu Ngũ lầm bầm thế này…
“Lại để mình lau, lại để mình lau, không phải đại đội trưởng Phương đã nói phòng làm việc của ai thì người đó dọn sao. Tại sao mình lại gặp lãnh đạo như thế chứ.”
“Để cho mình lau thì thôi đi, còn mở cửa sổ lớn như vậy, lạnh muốn chết lạnh muốn chết.”
“Chắc cái nền đất này tám trăm năm không lau lấy một lần, sao lại bẩn như thế, mệt chết mình rồi!”
“Cái gì thế Tiểu Ngũ.” Hàng Chính nghe Trần Ngũ lầm bầm một hồi, cảm thấy có hơi ngượng ngùng. Dù sao cũng là anh lạm dụng chức quyền bảo Tiểu Ngũ dọn phòng làm việc giúp mình thật: “Cậu để cây lau nhà đó rồi làm gì làm đi, còn lại để tôi tự làm.”
Trần Ngũ ngẩng đầu ra vẻ khó tin, OMG OMG! Đội trưởng Hàng vừa mới nói gì cơ? Còn lại để tôi tự làm? Trần Ngũ cực kỳ hoài nghi có phải mình gặp ảo giác hay không, có lẽ Hàng Chính sẽ giao việc khác cho mình, không được không được, nhất định không thể để anh làm thế.
“Đội trưởng, không sao, sắp dọn xong rồi.” Trần Ngũ vừa nói vừa đẩy nhanh tốc độ động tác của mình. Anh ấy rất sợ Hàng Chính sẽ giao việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hang-huong-nam/1108095/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.