Edit & Beta: Hann
Từ trước đến nay, Hàng Chính chẳng nghiêm túc gì khi đứng trước mặt Phương Cẩm Lôi, việc đùa giỡn qua loa vài câu anh ấy đã thấy rồi nhưng không thể trách. Dù sao từ lúc anh ấy dẫn binh đến bây giờ, bên cạnh cũng chỉ còn hai người là Hàng Chính và Hứa Băng mà thôi, nhưng hai người này cũng khiến anh ấy thấy rất tự hào.
Sau khi Hứa Băng kết hôn, vấn đề cá nhân của Hàng Chính khiến anh ấy cảm thấy khá lo lắng nhưng Hàng Chính lại không nóng vội. Vậy nên Phương Cẩm Lôi chưa bao giờ nhìn thấy anh nở một nụ cười dịu dàng đầy tình cảm đến thế bao giờ. Nhưng giây phút nhắc đến Tô Nam ấy, Phương Cẩm Lôi đã thấy anh nở một nụ cười như vậy, dịu dàng cưng chiều, như thể cô gái của mình đang đứng ngay trước mặt vậy.
“Xem phẩm hạnh của cậu xem, tôi già vậy rồi mà vẫn còn dẫn binh hai người như thế này, vừa nhắc tới vợ là vui vẻ muốn nở hoa ngay.”
Thật ra trong lòng anh ấy cảm thấy rất vui mừng nhưng cũng không quên chế giễu Hàng Chính. Trái tim của Hàng Chính đã trở nên quá cứng rắn và mạnh mẽ do được quân đội mài mòn từ lâu. Khó khăn lắm mới có thể khiến Hàng Chính trở nên dịu dàng hơn đôi chút, anh ấy cảm thấy rất tốt. Dù cho bản thân anh ấy kiên cường như thế nhưng lúc đối diện với vợ của mình, anh ấy vẫn tình nguyện bị vợ quản nghiêm mà thôi.
“Đại đội trưởng, anh đừng chê cười tôi mãi, sao lại tựa như hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hang-huong-nam/1108090/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.