Edit & Beta: Hann
Tô Nam ôm hoài nghi trong lòng, gửi số thẻ ngân hàng cho Hàng Chính. Sau một tiếng, tin nhắn thông báo yên lặng nằm trong hộp tin của Tô Nam, cô ôm điện thoại di động, yên lặng đếm: “Cái gì, mười, trăm, ngàn… Vạn!!! 15,000!!!”
Tô Nam bị hoảng sợ sâu sắc, không lẽ lúc Hàng Chính chuyển tiền bị run tay nên nhập nhiều hơn một số không sao, 15000 đấy 15000 đấy!
Hàng Chính định bảo cô mua cái bàn ăn gì mà tốn nhiều tiền như vậy chứ, mua một cái tương tự không được sao hả! Đây chính là lãng phí tiền mà!
Không phải nói chứ mấy chú Giải phóng quân đều chăm chỉ, giản dị và tiết kiệm kiểu mẫu luôn sao! Một cái bàn ăn 15000 tệ là muốn làm gì chứ!
Tô Nam không ngừng mắng trách anh trong lòng, các loại năng lượng nhổ nước bọt như bùng nổ. Lúc Hàng Chính gọi điện thoại đến, Tô Nam trực tiếp nhổ nước bọt về phía điện thoại luôn…
“Anh nhiều tiền như thế đúng không! Cái bàn ăn gì mà tốn 15.000! Anh nhiều tiền thì quyên góp cho mấy dự án Hy Vọng đi, không thì cứu giúp tôi cũng được đây này! Vứt nhiều tiền chỉ vì một cái bàn ăn để làm gì thế!!”
“Đã gửi cô 15,000 để mua bàn ăn rồi!” Hàng Chính không nói nên lời: “Trước kia không phải em mua thêm chén đũa, sofa nhỏ và một số đồ nội thất sao? Số tiền này tôi trả cho em, tôi nghĩ chừng này cũng đủ rồi. Bàn ăn ấy, em mua tương tự là được rồi, em tự xem rồi làm đi! Còn mấy cái như quyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hang-huong-nam/1108065/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.