Edit & Beta: Hann
Ngay lúc Tô Nam vừa đóng cửa lại, Hàng Chính mở mắt ra. Lúc đầu anh ngủ rất ngon, thế nhưng trong khoảnh khắc cô tới gần, anh lập tức tỉnh táo lại đồng thời vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Đây là thói quen do nhiều năm lưu lại, chỉ cần có một chút động tĩnh thôi, anh có thể lập tức vào trạng thái chiến đấu.
Thế nhưng anh thấy Toma đã vào trạng thái cảnh giác từ trước rồi, sau đó chỉ nghe thấy tiếng Tô Nam nói khe khẽ, bảo sợ anh cảm lạnh. Lúc đầu anh muốn mở mắt, thế nhưng anh vẫn cảm thấy cô đi rồi mới mở mắt thì hơn. Nếu không lúc cô đắp chăn cho anh sẽ rất lúng túng.
Cảm giác cái chăn mềm mại bao trùm lấy cả người mình, Hàng Chính cảm thấy, thật ra ở đây anh có thể buông bỏ lớp phòng bị của mình để ngủ một giấc ngon lành. Anh mở mắt nhìn Toma đang ở bên chân mình, nói rằng: “Toma, cô gái này, nhất định mày phải bảo vệ cô ấy thật tốt, giống như lúc bảo vệ anh đây vậy, được không?”
Toma mở mắt nhìn chằm chằm Hàng Chính, sau đó nhẹ nhàng kêu hai tiếng, anh sờ đầu Toma rồi thấp giọng nói: “Tốt lắm, nhất định phải làm thật tốt.”
Lúc Tô Nam tan tầm trở về nhà, bên trong chỉ còn lại Toma. Thấy cô trở về, nó lập tức chạy tới cửa tha đôi dép qua giúp cô.
Cô sửng sốt, xoa đầu Toma rồi nhẹ giọng nói: “Cảm ơn Toma.”
Bởi vì Toma, lần đầu tiên cô gọi điện cho Hàng Chính để hỏi nó ăn cái gì.
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hang-huong-nam/1108058/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.