Edit & Beta: Hann
Khi chúng ta chỉ biết đích đến mà không rõ con đường phía trước như thế nào, ta sẽ cảm thấy con đường này rất dài cũng rất khó bước đi, đi rất mệt. Nhưng sau khi chúng ta đến được cái đích cần đến rồi mới đột nhiên nhận ra, dường như con đường mình chọn cũng không trắc trở đến thế, khoảng thời gian vừa qua cũng không khó khăn như tưởng tượng.
Chỉ khi trải qua những thứ này mới có thể gọi là người từng trải. Thế nhưng tiếc thay, những người chưa đến nơi, từ trước đến giờ bọn họ không thể nào lĩnh hội được cảm giác này, nói thẳng ra chính là họ chỉ biết giả vờ mà thôi.
Khi đã trở thành người từng trải, họ không biết nói gì với một người chưa đến được đích ngoài việc cười trừ. Trong nháy mắt hiểu rõ rằng, thì ra trên thế giới này, thực sự không có cái gọi là đồng cảm với chính mình.
Tô Nam mở cửa nhà Hàng Chính ra, trong phút giây đó, đầu cô xuất hiện một ý nghĩ. Hàng Chính là sĩ quan cấp cao của Quân giải phóng, chắc chắn không cách nào hiểu được công việc và tiền bạc có ý nghĩa như thế nào với cô.
Cũng giống như Tô Nam, có lẽ cô sẽ không hiểu được tầm quan trọng của quân đội đối với Hàng Chính.
Bọn họ đều là những người từng trải trong cuộc sống của chính mình, đều có khả năng khuyên bảo và an ủi người khác. Nhưng khi bước vào cuộc sống của đối phương, bất kể là Hàng Chính hay Tô Nam, không ai có thể thấu hiểu nhau hoàn toàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hang-huong-nam/1108054/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.