Đêm đã khuya, cuối cùng Thành Thuyên cũng bảo ca ca mình đưa Lư Tú Nhi về nhà, cho bọn họ ở bên nhau.
Hai người đứng đối diện ở cửa chính Lư gia không nói gì. Lư Tú Nhi đợi một lúc lâu mới nghe Thành Mính hỏi: “Vạn Thọ Tiết đã chuẩn bị đến đâu rồi?”
“Đúng là việc khó khăn. Lần đầu tiên ta mới gánh vác việc như vậy, thật là lực bất tòng tâm.”
“Nếu như trong lòng có phiền muộn cứ đến nhà ta pha một bình trà, rồi lại nghe Thuyên muội đánh đàn, biết đâu có thể quên đi phiền não.”
Lư Tú Nhi cảm thấy hết sức ngọt ngào mà đồng ý. Theo như những gì nàng thấy, điều khiến cho nàng quên đi phiền não, chính là Thành Mính.
Thành Thuyên là kỳ nữ nổi danh văn võ song toàn ở trong kinh thành, học cái gì cũng thông thạo, cũng không khiến cho Lư Tú Nhi phải hao phí quá nhiều công sức. Lư Tú Nhi có thêm một người bạn khuê mật nói chuyện tán gẫu, thường xuyên qua lại ngày này qua ngày khác không khỏi nhắc đến với Tô Thảng rằng Thành Thuyên tốt như thế nào.
Tô Thảng trong lòng hiểu rõ ngoài sáng nàng đang khen Thành Thuyên, nhưng trong âm thầm lại đang nhớ Thành Mính. Xem ra tên kia đã từng bước ép sát.
“Ta cũng muốn theo học!” Tô Thảng một lần nữa đưa ra yêu cầu bái sư khi Lư Tú Nhi dạy Tô Mị Nương, nhất định ở lì trong nhà bếp không chịu đi.
Lư Tú Nhi bị hắn dây dưa chỉ có thể đồng ý, nhưng sau khi nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-duong-cong-tu/3402375/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.