“Lại có vấn đề gì khiến ngươi khó xử à?” Nàng cười xong, mới phát hiện biểu hiện của hắn rất mệt mỏi vừa đối diện đã ngáp dài một cái.
Tô Thảng lấy làm lạ liếc mắt đánh giá nàng một lần, rồi lại tiếc rẻ dời đi, cuối cùng thẹn thùng cười: “Đêm qua ngủ có ngon không?”
Vừa nhắc đến đêm hôm qua, Lư Tú Nhi lại nhớ đến giấc mộng của mình bất giác đỏ mặt lên. Tô Thảng hào hứng nói: “Sao nàng lại đỏ mặt? Hay là mơ thấy ta?”
“Ai thèm mơ thấy tên quỷ nhà ngươi!”
Nàng vừa nói ra những lời này, Tô Thảng càng thêm khẳng định, sau khi ngáp một cái xong, liền mặt mày hớn hở nói: “Haha, để cho ta đoán đúng rồi! Nói đi, có phải ta ở trong giấc mộng của nàng vô cùng ngọc thụ lâm phong, tự do phóng khoáng, khiến cho vô số mỹ nhân phải khuynh tâm không?”
“Xì! Ta mơ thấy ngươi vừa già vừa nghèo vừa xấu, phải ngủ ngoài vỉa hè, xin cơm ven đường.” Lư Tú Nhi nói xong, phát hiện khuôn mặt Tô Thảng không bao lâu sau cũng đỏ bừng lên một cách khó hiểu.
“Hay lắm hay lắm!” Tô Thảng căn bản không hề bị lời nguyền rủa này làm tổn thương, vẫn hết sức dạt dào đắc ý, “Giấc mộng ngược với thực tế, xem ra ta nhất định có thể an hưởng lúc tuổi già, phú giáp thiên hạ. Nếu là sau này nàng có gặp chuyện bất trắc trôi dạt ở đầu đường không có người nuôi dưỡng, thì để ta nuôi nàng có được không?”
Lư Tú Nhi hừ hắn một cái, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-duong-cong-tu/3402373/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.