"Khách quan, ta mang điểm tâm và y phục mới người yêu cầu lên đây ạ." Cách một bức bình phong và một mặt tường bằng gỗ, trong phòng trọ có tiếng củi mục nổ tanh tách và tiếng loạt soạt như người đang lật sách. Bỗng tiếng bước chân và tiếng người đồng thời vang lên, sau đó dừng lại ở cửa ra vào đã đóng chặt, gã sai vặt làm thêm ở khách điếm mang đồ đứng ngoài phòng, yên phận đợi người bên trong cho phép mới dám tiến vào.
Người trong phòng không rời mắt khỏi thư tịch trên tay, thần sắc trên mặt thủy chung duy trì một vẻ bình tĩnh như trời sập cũng chẳng liên quan tới y. Chẳng ai nhìn ra được thư tịch y cầm trong tay liệu có đả động được gì đến y không, chỉ thấy y lật đến trang cuối cùng, đoạn dừng tay trên góc, sau đó để qua bàn, cất tiếng cho gã sai vặt vào phòng.
"Để đó đi." Khương Thanh Diệp dời mắt lên người gã sai vặt, tiện tay ném cho gã vài vụn bạc bịt miệng, sau đó mới đứng dậy đi qua bình phong kiểm tra cho Tùng Chi.
Y không giận Tùng Chi, sao y có thể giận Tùng Chi cho được? Ngày ấy y chẳng qua chỉ muốn tìm một nơi không người để phát tiết hận thù trong mình, khi quay lại sẽ đưa Tùng Chi đi. Y thậm chí còn không biết khi y bị cơn giận che mắt, Tùng Chi lại đi theo y. Đáng lý y nên ý thức được việc Tùng Chi sẽ theo mình bằng được, đáng lý y không nên nhất thời tức giận mà để Tùng Chi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-du-tung-chi/2563193/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.