Văn Nhược Phi vừa tan ca khỏi cục Công nghiệp nhẹ. Mới có 7 rưỡi tối, nhưng thời tiết mùa đôngđã lạnh thì chớ, ngày lại còn ngắn cũn, cô lấy xe đạp ra khỏi nhà để xethì trời đã hoàn toàn tối mịt. Thực ra cô không tích cực đến nỗi tìnhnguyện làm về muộn thế này đâu, chỉ vì lãnh đạo tỉnh tự nhiên yêu cầukiểm tra đột xuất, thành phần thực tập sinh như cô là phải bận bù đầucho đến phút chót. Giờ đây, nhìn lên bầu trời đen kịt cùng ánh đèn đường mờ mịt, thật sự cô không muốn một thân một mình tìm đến Giang Kinh nàyđâu, thà rằng cứ ở lại Thành Đô tìm bừa 1 cơ hội thực tập nào đó còn tốt hơn, ít nhất thì ngày nào cũng được gặp anh bạn trai Ba Du Sinh củamình. Với tình trạng đặc thù như ngày hôm nay, chỉ cần 1 cuộc điệnthoại thôi, thế nào Ba Du Sinh cũng đến đón cô ngay lập tức cho mà xem.
Là vậy, hồi đầu, vừanghe nói ở Giang Kinh có 1 đơn vị tuyển thực tập sinh là cô chạy ngayđến đây đăng ký, như thể muốn chạy trốn khỏi Thành Đô vậy.
Chỉ có một mình cô biết rằng cô thật sự muốn trốn khỏi Thành Đô, ngay đến Ba Du Sinh cũng không hề biết bí mật này.
Văn Nhược Phi sống tạiký túc của cục Công nghiệp nhẹ, thời gian đi lại đến toà nhà văn phòngcục khoảng 12 phút. Bực một nỗi, mới đạp xe được mấy vòng thì tuyết bắtđầu đổ xuống ào ào, mặt đường trơn ướt khiến cô suýt ngã mấy lần.
Có lẽ vì quá để tâm đếnmặt đường càng lúc càng xấu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dong-ro-mau/2782/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.