Trình Cẩm hỏi, “Em nói dì quản lý đi tìm người?”
Hà Lỵ nức nở, “Đúng…”
Trình Cẩm đưa khăn giấy cho Hà Lỵ, chờ cảm xúc cô ổn định mới hỏi tiếp, “Sau khi dì quản lý đi em có chạm vào bạn ấy?”
Hà Lỵ nhìn thẳng Trình Cẩm, “Đúng. Nhưng bạn ấy đã không còn hô hấp.”
Trình Cẩm nói, “Lá gan của em rất lớn.”
Hà Lỵ cười khổ, “Lúc đó không nghĩ nhiều như thế, bây giờ ngay cả mắt cũng không dám nhắm, dáng vẻ bạn ấy máu me khắp người luôn hiện lên trước mắt em.”
Trình Cẩm nói, “Em nói em thích đọc tiểu thuyết, thích đọc thể loại nào?”
Hà Lỵ ngẩn ra, “Em đọc rất hỗn tạp, cái gì cũng đọc.”
Trình Cẩm cười cười, “Thấy trên giá sách của em có rất nhiều tiểu thuyết trinh thám, tội phạm.”
Hà Lỵ giật mí mắt, thản nhiên nói, “Đúng, thể loại này em cũng đọc khá nhiều.”
Trình Cẩm nói, “Em bình thường không trang điểm à?” Anh nhìn nữ sinh có trang điểm ở đối diện.
Hà Lỵ nói, “Đúng vậy, việc nay liên quan tới vụ án sao?”
Trình Cẩm thở dài, “Có, vì Tiểu An nói em trang điểm không đẹp lắm, Tiểu An chính là cô nhóc mặc váy ngắn, em cũng đọc truyện trinh thám trang điểm một nửa ngụy trang tự sát thành bị giết giống em ấy? Đừng vội phủ nhận, cho em thời gian một phút, nghĩ rõ rồi trả lời.”
Hà Lỵ chớp mắt rất nhanh, cô vô thức xoắn ngón tay, cuối cùng mở miệng nói, “Đúng, là em, nhưng không phải em trang điểm cho bạn ấy mà là tẩy đi một nửa lớp trang điểm hoàn chỉnh, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet/927385/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.