Trình Cẩm nhớ tới một việc, “Khương Xung, anh cũng biết kết quả nghiệm thi của pháp y nói trong thân thể anh họ anh không tồn tại chất độc thần kinh đó, chính là nói anh họ anh đang không dùng thuốc, có lẽ cũng không tham gia loại điều trị đặc biệt của Lương Thứ.”
Khương Xung nói, “Nhưng cậu cũng không thể hoàn toàn khẳng định, đúng không?” Nếu không phải Lương Thứ gây ra, vậy anh họ anh ta tại sao đột nhiên trở thành như thế? Anh ta không muốn nhận một đáp án khác.
Trình Cẩm nhìn Khương Xung, không nói gì nữa.
Có điện thoại di động reo, tiếng chuông mặc định, Cát Duyệt và Khương Xung đều không nhúc nhích, Trình Cẩm lấy điện thoại ra, là Diệp Lai, “Diệp Tử?”
Diệp Lai nói, “Lão đại, bọn em đã kiểm tra cẩn thận phòng tư vấn, ngoài dấu vân tay của Lương Thứ còn có của rất nhiều người khác, trong đó cũng có vân tay của những người chết, nhưng tạm thời không phát hiện dấu vân tay của anh họ đội trưởng Khương. Mặt khác từ dấu vết ở hiện trường, Lương Thứ đúng là tự sát, không có bằng chứng cho thấy có người khác hỗ trợ, nhưng hiện giờ vẫn chưa tìm được di thư.”
Trình Cẩm nghe thấy Bộ Hoan ở bên cạnh Diệp Lai nói, “Còn có điện thoại…” Sau đó Diệp Lai mở loa ngoài, tiếng Bộ Hoan rõ ràng hẳn, “Thông tin trong điện thoại di động của Lương Thứ đã bị xóa gần hết nhưng bọn tôi kiểm tra được lần trò chuyện cuối cùng là buổi sáng hôm qua, Trịnh Chinh Bình gọi tới.” Sau cuộc gọi này Lương Thứ liền tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet/927381/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.