“Sau đó bị Đinh Mạt Nhi phát hiện, cô nhỏ rất ghét những cô gái đó, rồi có thi thể.”
Hướng Tường Kính nói, “Nó giết người được?”
Trình Cẩm nói, “Dĩ nhiên có giúp đỡ.”
Hướng Tường Kính nói, “Sau đó Mạt Nhi cũng hận bố mình, nên giết cả Tây Cừ?”
Điểm này Trình Cẩm không thể khẳng định, nhìn trang trí trong nhà Đinh Tây Cừ, Đinh Mạt Nhi nghiễm nhiên là bà chủ, hơn nữa bây giờ cô nhóc đang ở trong phòng Đinh Tây Cừ, hẳn cũng thích bố mình, xem như vì yêu sinh hận chắc cũng không đến mức hạ sát thủ, dù sao vẫn là bố con ruột.
Trình Cẩm suy nghĩ một lát, nói, “Đinh Tây Cừ chết có lẽ là ngoài ý muốn. Bản thân Đinh Mạt Nhi cho rằng bố chỉ đi xa, nhưng khi nghe điện thoại chỉ có mình cô nhỏ lẩm bẩm, hẳn đã mắc chứng vọng tưởng, có lẽ là phản ứng sau khi tinh thần bị đả kích nặng nề, tiềm thức thôi miên bản thân cô nhỏ quên đi một số chuyện.”
Hướng Tường Kính nhấp một ngụm trà, trà đã nguội, “Chuyện các cậu kể không tệ, nhưng tôi không tin.”
Trình Cẩm nói, “Ông không cần tin. Đinh Tây Cừ chết, thi thể của ông ấy có lẽ không được chôn kỹ, dù thế nào cũng sẽ không bị đối đãi như những cô gái kia, đúng không?” Những thi thể nữ đều được bao bọc kín kẽ gọn gàng, Trình Cẩm không tin Đinh Tây Cừ bị chôn tùy tiện nhanh như thế. “Nơi này của ông có hầm băng không? Trên bản đồ ông cho tôi không đánh dấu nhưng chắc là có chứ?”
Hướng Tường Kính nói, “Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet/927362/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.