Thật ra hầu hết những người đứng xem đám Bộ Hoan chơi bài thị lực đều không quá tốt, bọn họ là xem trò vui, hoàn toàn không hiểu lề lối cụ thể.
Một người trẻ tuổi hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi cũng đứng xem, sau đó ánh mắt hắn chuyển sang Trình Cẩm và Dương Tư Mịch đang dựa lên người anh đồng thời hỏi Trình Cẩm, “Bạn anh bị bệnh à?” Hắn vừa nói vừa dời bước đến chỗ Trình Cẩm.
Lúc người trẻ tuổi này lên tiếng Diệp Lai liền nhìn hắn, phát hiện lúc đi lại chân người này hơi khập khiễng, cô đứng lên nói, “Anh qua đây ngồi một lúc đi, tôi muốn đi phòng vệ sinh.”
Người đàn ông hơi kinh ngạc nhìn Diệp Lai nhưng không từ chối, cười nói cảm ơn rồi ngồi xuống, hắn chào hỏi với Trình Cẩm và những người khác, “Chào mọi người, tôi tên Thư Ngọ.”
Dương Tư Mịch mở to mắt nhìn Thư Ngọ qua sợi tóc rũ xuống, sau đó lại nhắm mắt.
Trình Cẩm mỉm cười nhìn Thư Ngọ, lên tiếng, “Chào anh.”
Thư Ngọ thấy bọn họ hình như không muốn nói chuyện với mình nên cũng yên tĩnh.
Sau khi Diệp Lai trở lại, Thư Ngọ lập tức đứng lên, Diệp Lai ngăn hắn, “Không sao, tôi chen với họ.” Cô đi đến bên cạnh Tiểu An, đẩy đẩy người, Tiểu An đứng lên, Diệp Lai ngồi xuống ghế của Tiểu An rồi nắm eo Tiểu An kéo cô ngồi lên đùi mình tiếp tục chơi bài.
Thư Ngọ nhìn những người này mà không nhịn được mỉm cười.
Đến huyện Kim Phong là sáu giờ tối, lúc này Hàn Bân thắng nhiều nhất trong bốn người, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet/927348/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.