Sau khi Trình Cẩm dẫn Dương Tư Mịch về nhà, hai ngày tiếp theo hắn đều ở nhà anh.
Trình Cẩm hỏi hắn, “Cậu không cần đi hỗ trợ bắt Vu Phong à?”
Dương Tư Mịch lắc đầu, hắn rất ít tham gia loại hoạt động tụ họp lớn này.
Trình Cẩm cũng không cần đi giúp bắt người, anh tiếp tục đến cục Công an làm việc.
Mấy ngày nay trong cục không bận lắm, anh có thể tan làm đúng giờ. Đến giờ tan làm, Dương Tư Mịch sẽ lái xe tới đón anh, một chiếc xe địa hình cực ngầu.
Lúc Trình Cẩm thấy xe đã nghĩ đây đúng là phong cách của Dương Tư Mịch, trên vỏ xe phun hình vẽ cá tính, trông ngầu như cái chuông gió bằng xương kia.
Trình Cẩm thích ứng tỏ ra mình rất yêu thích chiếc xe này, Dương Tư Mịch dĩ nhiên đáp là “Tôi biết cậu cũng thích”.
Tối ngày 24 tháng Mười, Dương Tư Mịch nói cho Trình Cẩm Vu Phong đã bị bắt.
“À.” Trình Cẩm nghe rồi bỏ qua, trong lòng anh có chuyện quan trọng hơn, anh vừa rửa rau vừa hỏi Dương Tư Mịch đang thái rau bên cạnh, “Ngày mai sinh nhật cậu, nghĩ kỹ muốn quà gì chưa?”
Dương Tư Mịch cầm dao phay, đao pháp thành thạo thái măng tây thành từng lát mỏng có độ dày vừa phải, tuyệt không giống lính mới.
Hắn nói, “Nếu bộ An ninh mời cậu gia nhập, tôi hi vọng cậu đừng lập tức từ chối, suy nghĩ cẩn thận.”
Trình Cẩm kinh ngạc, “Bộ An ninh sao lại muốn tôi đến?… Được, tôi có thể bắt đầu cân nhắc từ bây giờ.” Lại hỏi, “Cậu muốn quà sinh nhật gì?”
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet/927329/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.