Hai năm trước công ty nhà Tần Việt tham gia đầu tư làng du lịch gần công viên Rừng quốc gia Thượng Hòa, hiện giờ đã hoàn thành đồng thời mới chính thức khai trương, rất được du khách đón chào. Vừa khéo mấy hôm nay tổ đặc án đang nghỉ phép, Tần Việt bèn mời Hàn Bân và các đồng nghiệp đi du lịch.
Công viên Rừng quốc gia Thượng Hòa là khu bảo tồn động vật hoang dã lớn nhất nước, trên thực tế nó như là vườn động vật hoang dã, chiếm diện tích hơn mười ngàn kilomet vuông, nhiều chủng loài động vật nhất trong các khu bảo tồn cùng loại, số động vật quý hiếm còn sót lại cũng là số một toàn thế giới.
Mùa hè thu hàng năm là thời gian ăn nên làm ra nhất của công viên Rừng quốc gia Thượng Hòa, lượng du khách cao nhất mỗi ngày có thể đạt tới mấy ngàn, hệ thống đường xá trong công viên hoàn thiện, có thể tự lái xe nhưng đường xá cũng vậy, hơn nữa không bảo đảm bạn có thể nhìn thấy loài động vật quý hiếm mà bạn muốn thấy.
Trình Cẩm chẳng có hứng thú với việc đi xem mãnh thú cỡ lớn, gần đây thỉnh thoảng anh lại giật mình tỉnh giấc giữa đêm, vừa mở mắt là thấy ngay hai ngọn đèn be bé – Dương Tư Mịch đang nhìn anh, anh thật sự cảm thấy không cần phải đi nhìn đám động vật kia để tìm kích thích.
Dương Tư Mịch lật xem sách tuyên truyền của công viên Rừng quốc gia Thượng Hòa, một câu trong quảng cáo tuyên truyền đã gợi lên hứng thú của hắn, hắn chỉ cho Trình Cẩm nhìn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet-2/927445/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.